Khâu Bác Hậu không ngờ rằng Dương Thái Hoa sẽ nói được như vậy, hắn vẫn luôn cho rằng nhiều lúc Dương Thái Hoa làm việc mà thiếu nghĩ, nhưng hiện tại xem ra việc Dương Thái Hoa có thể đi vào vương phủ chính là dựa vào năng lực của bản thân.
Ngay lúc này, Khâu Bác Hậu tán thành lời Dương Thái Hoa nói: “Ngươi nói rất đúng, nếu đúng là có bản lĩnh, thì đi ra trước mặt Vương gia mà thể hiện, đừng có phí thời gian nói xấu sau lưng người khác.”
“Ngươi thì sao?” Dương Thái Hoa quay đầu lại, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Khâu Bác Hậu rồi dò hỏi, “Ngươi cũng rất thông minh, ít nhất thì thông minh hơn ta, kỳ thật ngươi cũng có thể thử đi thể hiện trước mặt Vương gia một chút, có lẽ sẽ có thể được Vương gia trọng dụng.”
Khâu Bác Hậu chần chờ một lát, rất nhanh liền lắc đầu: “Không tìm được cơ hội nào thích hợp.”
Dương Thái Hoa cũng không có bất kỳ hoài nghi gì, gật đầu: “ Cũng đúng, Lâm Thành Phúc cũng thông minh, trong khoảng thời gian này lại giúp Vương gia không ít việc. Lập tức có chút công lao, lúc này ngươi tiến tới có lẽ Vương gia sẽ không dễ dàng tin tưởng mà trọng dụng ngươi. Vẫn nên tìm một cơ hội thích hợp, lấy sự thông minh của ngươi chỉ cần cho ngươi một cơ hội, nhất định ngươi cũng có thể được Vương gia tín nhiệm giống như Lâm Thành Phúc luôn, đến lúc đó… mà thôi, đến lúc đó khả năng ta đã rời khỏi vương phủ, đến lúc đó ta phải dựa vào nỗ lực của chính mình, không chừng lại có thể đột phá.”
Khâu Bác Hậu chỉ nghe Dương Thái Hoa nói chuyện, không phát biểu quá nhiều ý kiến.
Một lúc sau, Dương Thái Hoa vẫn thoải mái nói chuyện, nhưng Khâu Bác Hậu lại rơi vào trầm tư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play