Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Xuyên Không Về Cổ Đại

Chương 57


2 tuần

trướctiếp

Nghĩ thế nào cũng cảm thấy nếu như nhà tắm này có thể hoàn thành, xem như cũng đem lại lợi ích cho nàng.

Nghĩ như vậy, Điền Đường đã nhấp chọn [xác nhận], sau đó đặt vị trí nhà tắm ở bờ sông, nước vào là từ sông vào, nước ra thì ra từ bờ bên kia chảy ra mương, cuối cùng là chảy vào rừng.

Cũng may lúc này tắm rửa chủ yếu là dùng đậu để tắm, thuộc về vật phẩm hoàn toàn tự nhiên, không phải hợp chất hoá học, cho dù sau khi tắm rửa nước chảy vào trong rừng, cũng sẽ không tạo bất cứ ô nhiễm nào đối với rừng.

Lần xây dựng nhà tắm này ngoại trừ dùng đến gỗ, còn dùng đến một ít vật liệu gạch đặc thù, một mặt bảo đảm lúc nhóm lửa, nhiệt độ có thể truyền tới thùng nước lớn, mặt khác có tác dụng cách ly, bảo đảm trong quá trình nấu nước, lửa sẽ không rơi xuống phần gỗ của nhà tắm.

Đồng thời, phần đỉnh cũng được thiết kế vô cùng đặc biệt, trong thời tiết nóng, thì có thể hấp thụ một phần ánh sáng mặt trời, làm nóng phần nước trong thùng, được coi là một “máy nước nóng năng lượng mặt trời” cực kỳ đơn giản.

Nhà tắm có tổng cộng 10 phòng, xem xét các yếu tố khác nhau, cuối cùng tỷ lệ phòng nam nữ là 4:6, nam chiếm 4 phòng, nữ chiếm 6 phòng, đồng thời triệt để ngăn cách giữa hai bên và tiến hành xử lý kín đáo.

Thiết bị trong mỗi phòng đều có kết cấu giống như vòi sen, chỉ là đổi vòi sen hiện đại thành ống gỗ, công tắc cũng là công tắc gỗ, phương pháp sử dụng tương tự như vòi sen hiện đại. Sau khi xác nhận xây dựng, Điền Đường nằm ở trên giường cũng không nhịn được liền bắt đầu tưởng tượng về viễn cảnh tắm rửa trong nhà tắm.

Nhà tắm thuộc loại kiến trúc đặc thù, cơ hồ chỉ sau buổi tối Điền Đường xác nhận, nhà tắm của thôn Điền gia đã hoàn tất việc xây dựng.

Sáng hôm sau, một số thôn dân theo thói quen đến bờ sông.

“Đó là cái gì?”

“Cái này lại dùng để làm gì?”

“Chẳng lẽ là xưởng mới?”

Mai Kỳ cũng vì chuyện nhà tắm mà tìm tới chỗ của Điền Đường

“Thu phí sử dụng đi, ngươi đi thông báo với mọi người một tiếng, nhà tắm vẫn cần tuyển mấy người làm việc, chủ yếu là người nấu nước và quét dọn, lần này không giới hạn giới tính, chỉ cần có năng lực đều có thể ứng tuyển.”

Sau khi Mai Kỳ rời đi, Điền Đường bắt đầu suy nghĩ đến chuyện thu phí.

Bên phía nhà tắm thu phí không phải vì lợi nhuận, chỉ là nàng tuyển người cần chi tiêu, khoản chi này phải được công khai, nếu như các khoản chi phí đều mập mờ, chỉ e là những chuyện như thế này sẽ trở thành chuyện đương nhiên.

Nàng vẫn luôn cảm thấy việc trả giá và nhận được gì đó nên đặt ngang hàng, tựa như trò chơi của nàng cũng đòi tiền nàng, đơn phương nhận được lợi ích, cho dù là người thiện lương, cũng sẽ dần biến chất, vào ở nhà gỗ cần tốn tiền, sử dụng nhà tắm cũng giống như vậy.

Suy nghĩ một hồi, Điền Đường vẫn quyết định lấy 15 phút làm giới hạn, nói như vậy, phần lớn mọi người tắm 15 phút là đủ rồi, thời gian quá dài, nàng sợ có vài người vì tham rẻ, cú ở mãi bên trong không chịu đi ra.

Một số ít người tắm lâu, tốn nhiều tiền một chút cũng là hợp tình hợp lý.

Về phần thiết bị tính giờ, Điền Đường tìm một vòng ở thương thành giáo dục, tìm được một thứ có thể tính giờ, thứ này giống như đồng hồ cát, không sử dụng bằng điện, sau khi đến thời gian, sẽ tự động va chạm phát ra tiếng vang, vừa vặn trong thương thành có bán loại tính giờ 15 phút, cô mua 10 cái, dự định treo ở mỗi gian phòng một cái.

Về phần giá cả tắm rửa, trực tiếp thiết lập là 15 phút 1 đồng, nhìn thì có chút đắt, nhưng các thôn dân đại khái cách vài ngày mới tắm một lần, tổng thể mà nói không tính là quá đắt.

Tác dụng của nhà tắm không chỉ là tắm rửa, buổi tối nhà tắm đóng cửa, nước bên trong vẫn giữ được nhiệt, buổi sáng lúc thức dậy, mỗi người đều có thể nhận một chậu nước nhỏ, số lượng không nhiều lắm, nhưng cũng đủ rửa mặt.

Ngay từ đầu chuyện thiết lập nhà tắm cần phải tiêu tiền này, rất nhiều thôn dân cũng không muốn tiếp nhận, ngược lại là Điền Đường, khi nhà tắm chính thức khai trương, liền trở thành người đầu tiên đi vào tắm rửa.

Sau đó cũng có người thử đi vào.

Lần này vừa đi vào, liền có thể trải nghiệm thế nào là “tắm nước nóng”, hơn nữa càng không thể kiểm soát được.

Còn có một chậu nước nóng nhỏ mỗi buổi sáng, rõ ràng chỉ là một chút nước nóng như vậy, nhưng sau khi rửa mặt sẽ cảm thấy tinh thần cả người đều trở nên sảng khoái hơn không ít, thậm chí càng làm việc hăng say hơn.

Kết quả chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, hầu hết các thôn dân đều đã chấp nhận sự tồn tại của nhà tắm, chuyện cách vài ngày lại đến tắm một lần cũng đã trở thành một trào lưu và thú vui mới của thôn Điền gia.

“Ta dự định ngày mai sẽ lên trấn trên một chuyến.”

Đêm đó, Bạch Phục Linh chủ động đến tìm Điền Đường.

Điền Đường ngồi đối diện với Bạch Phục Linh, bình tĩnh gật đầu: “Được.”

Bạch Phục Linh ngẩng đầu nhìn nàng: “Ngươi không có gì muốn hỏi ta sao?”

“Ví dụ như?” Điền Đường ngước mắt hỏi ngược lại, “Có phải ngươi muốn ta hỏi ngươi vì sao ngươi lại muốn lên trấn đúng không?”

Hắn khẽ thở dài, dường như hắn đã quên mất một số chuyện. Khi đó hắn gặp Điền Đường ở trên trấn, dù đã nhìn thấy biểu hiện của nàng, nhưng hắn cũng chỉ cho rằng Điền Đường là một cô gái bình thường có chút thông minh, lanh lợi. Cho đến khi hắn đến thôn Điền gia này.

Bạch Phục Linh nhìn Điền Đường: “Thật ra, là phụ thân yêu cầu ta, kỳ thật trong khoảng thời gian này chúng ta thỉnh thoảng cũng đến xem tình hình trong ruộng, chúng ta đã nhìn thấy rất nhiều Tam Thất được trồng ở bên trong, nhưng người trong thôn rất ít sử dụng Tam Thất, có rất ít nơi có Tam Thất, cho nên chúng ta đã nghĩ, những Tam Thất kia có thể bán đi, giống như lúc trước ngươi mang theo Tam Thất đến thôn vậy.”

Có một số việc rất khó để che giấu.

Nói ví dụ dễ hiểu là cho dù phụ tử Bạch gia tin tưởng sự tồn tại của thần nữ, bọn họ cũng vẫn có thể đoán được Điền Đường có một mức độ khống chế nhất định với giao dịch hàng hóa trong đại sảnh giao dịch.

Lúc trước, Điền Đường đã vài lần mang Tam Thất lên trấn trên bán, đều là thông qua Bạch Phục Linh, nếu Bạch Phục Linh không tới thôn Điền gia, có lẽ hắn sẽ thực sự cho rằng Điền Đường chỉ có chút may mắn, nên có được số Tam Thất lớn.

Nhưng suy đoán này đã hoàn toàn trở nên rõ ràng khi phụ tử Bạch gia tới thôn Điền gia.

Xung quanh thôn Điền gia quả thật có Tam Thất, nhưng sản lượng cũng không quá cao, ở trong thôn Điền gia, khu sản xuất Tam Thất chủ yếu vẫn là mẫu ruộng lớn thuộc về “thần nữ”.

Phụ tử Bạch gia đều rất thông minh, đều là người học y, đối với sản lượng của Tam Thất lại càng đặc biệt chú ý hơn, chỉ cần quan sát thêm một chút sẽ phát hiện Tam Thất mà Điền Đường từng bán là từ nơi nào, lại hơi đoán một chút là có thể phát hiện ra sự thật rằng Điền Đường nắm quyền giao dịch đối với hàng hóa trong đại sảnh giao dịch.

Bản thân Điền Đường cũng không muốn giấu diếm chuyện này.

“Thần nữ” xuất hiện, là vì để giải thích “hợp lý” những gì đã xảy ra trong thôn, cũng có thể khiến cho các thôn dân càng thêm mang lòng kính sợ đối với những thứ này.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng Điền Đường muốn thoát khỏi quan hệ với “thần nữ”.

Ngược lại, nàng muốn mọi người càng thêm gắn kết hơn với “thần nữ”, chỉ có như vậy, địa vị của nàng mới có thể đạt đến một tầm cao nhất định dưới sự che chở của “thần nữ”.

Nàng và “thần nữ” là hai sự tồn tại khác nhau, nhưng nàng đúng là sứ giả duy nhất của thần nữ, hơn nữa là sự tồn tại của nàng cũng không có ai có thể thay thế.

Đối mặt với câu hỏi của Bạch Phục Linh, Điền Đường liền trực tiếp gật đầu: “Đúng vậy, ý của thần nữ là, cho dù thôn Điền gia có sự giúp đỡ của thần nữ, có thể trở thành một chốn bồng lai, nhưng các thôn dân không thể hoàn toàn dựa vào thôn Điền gia, cũng không thể tránh sự ngăn cách với thế giới bên ngoài, nói cách khác là bị cô lập.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp