Còn những bộ bàn ghế đã cũ nát đó, toàn bộ đều được mang ra khỏi phòng, đưa vào nhà kho nhỏ bên cạnh để cất tạm.
Tuy những việc này rất mệt mỏi, nhưng dù sao thời gian cũng không quá gấp rút, hơn nữa chỉ là tạm thời dọn dẹp sạch sẽ để mọi người có không gian nghỉ ngơi mà thôi, tổng thể cường độ dọn dẹp này Điền Đường vẫn có thể chấp nhận được.
Bùi Phong Bình nhìn Điền Đường tất bật bận rộn, nhưng không hề than mệt một câu, đến khi lại thấy Điền Đường mang đồ vật ra lần nữa thì nhịn không được mà hỏi: “Thần sứ đại nhân có từng nghĩ đến muốn tuyển vài nha hoàn không?”
“Nha hoàn?” Điền Đường ngồi dậy, “Giống những nha hoàn theo bên cạnh Quận chúa Minh Tâm đó hả?”
“Với địa vị của thần sứ đại nhân, muốn có vài nha hoàn hay gã sai vặt, cũng là điều đương nhiên.” Bùi Phong Bình nghiêm túc bày tỏ, lời này cũng không phải đang thăm dò, mà là thật lòng.
Dù là Bùi Phong Bình, thì hắn cũng cảm thấy người có địa vị cao muốn vài nha hoàn và gã sai vặt là chuyện bình thường, huống hồ Điền Đường còn có thân phận như vậy.
“Muốn nha hoàn làm gì chứ?” Điền Đường bình tĩnh nói, lắc lắc vệt nước trên tay, “Bản thân ta có tay có chân, có thể tự mình bước đi, tự mặc quần áo ăn cơm, tự quét dọn vệ sinh. Dù ta cũng không muốn làm mấy việc này lắm, nhưng ta lúc ta ở lâu đài trên cũng chỉ sống một mình, dọn xuống dưới thì cũng một mình một phòng, khi có chút bụi, thì tự mình quét dọn là xong, coi như là rèn luyện thể lực, nếu thật sự có nha hoàn gì đó luôn ở bên cạnh, ngược lại ta sẽ cảm thấy không quen.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play