“Đúng rồi đó, bây giờ chắc ngươi đã biết mỗi lần ngươi giáng một cú đấm hay vả một cái lên vai ta mang lại hậu quả gì rồi chứ?” Lỗ Anh đưa tay lên xoa bên vai vừa bị Lý Nhị Trụ đấm một cú cách đây không lâu.
Lâm Thành Phúc lắc đầu bất đắc dĩ: “Đang trò chuyện vui vẻ, mà bị người này đánh gãy xương, cũng không thể nói gì hơn.”
“Lúc đầu quả thật là nên cho ngươi thêm chút trí lực, không nên để ngươi chọn.” Điền Đường thở dài, khuôn mặt hối hận không nguôi, ra vẻ nghiêm túc hỏi: “Bằng không để ta xem xem liệu còn đổi người được hay không?”
“Không không không, hãy quên việc đó đi.” Lý Nhị Trụ vội vàng lắc đầu, nghiêm túc hứa hẹn, “Lần sau ta nhất định sẽ động não trước khi làm việc, tuyệt đối không bị kích động, trí lực của ta vẫn đủ dùng, nhưng nếu như thiếu sức lực, về sau sao ta có thể quản được vệ đội đúng không?”
Lập tức có người nói tiếp: “Khoe khoang không tốt?”
“Nói xằng bậy……” Lý Nhị Trụ oán giân theo bản năng, rồi mới nhìn đến người nói chuyện vậy mà lại là Bùi Phong Bình, lập tức ỉu xìu: “Bùi lão, sao cả ngài cũng bắt đầu chê cười ta?”
Bùi Phong Bình cuối cùng không nhịn được mà cười ha ha lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT