Điền Đường gật đầu, “Đúng vậy, bao nhiêu người cũng được. Trấn Thần Linh bây giờ đã có lối sống hoàn chỉnh. Người nhà các ngươi đến đây cũng sẽ tự mình thích ứng được, rất nhanh sẽ có cuộc sống như bao người nơi đây.’’
Chu Chí kích động tới nỗi tay nắm thành quyền.
Hứa Liên đứng ở một bên, khom lưng hành lễ: “Thần sứ đại nhân, ta có một chuyện vẫn chưa rõ lắm. Không biết thần sứ đại nhân có thể giải đáp cho ta được không?’’
Điền Đường nhìn hắn: “Cứ tự nhiên.”
Hứa Liên nhíu mày: “Ta muốn biết, tại sao lại cần nhiều người biết chuyện của trấn Thần Linh đến như thế? Một nơi như thế lẽ ra phải là một chốn bồng lai tiên cảnh, càng ít người biết mới càng có lợi. Người biết đến càng nhiều thì sự nguy hiểm càng lớn sao?”
Trong lòng Hứa Liên vẫn mãi thắc mắc điều này, khoảng thời gian này hắn nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy mình nên hỏi cho biết.
Chu Chí dùng tay chọc chọc hắn, ý muốn bảo hắn đừng nói nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play