Điền Kim Hoa nhìn tấm bảng treo bên ngoài lồng sắt: “Trộm đồ, ta biết hai chữ này.”
“Trộm đồ, bọn họ khẳng định muốn trộm đồ.”
“Đúng, khẳng định là như vậy!”
“Đáng đời!”
Ba người trong lồng vẫn lớn tiếng kêu to, nhưng ngoại trừ nhận được ánh mắt ghét bỏ ra, không ai để ý tới bọn họ.
Lúc này Điền Đường mới đi tới bên ngoài đại sảnh giao dịch, mắt nhìn ba người trong lồng sắt cũng có chút kinh ngạc, lúc sáng nàng tỉnh lại kiểm tra giao diện trò chơi mới phát hiện đêm qua có người phát động cảnh giới của khu an toàn.
Lúc này nhìn thấy ba người bị nhốt trong lồng, nàng không có chút đồng tình nào với bọn họ.
“Thần nữ nói, đêm qua ba người bọn họ có ý đồ trộm cắp, phát động cảnh giới, ba ngày sau mới có thể ra khỏi lồng.”
“Quả nhiên là trộm đồ!”
Nàng quay người mở cửa đại sảnh giao dịch nói: “Người trong thôn càng ngày càng nhiều, thần nữ nói muốn xây nhà cho mọi người, mọi người có thể dựa theo nhiệm vụ bên trong, chất gỗ ở một địa điểm cố định, không tới một ngày, thần nữ có thể làm xong nhà gỗ.”
Trong đại sảnh giao dịch, hàng hóa thôn dân có thể bán ra trong chuyên mục tương ứng đã có thay đổi, một ít vật liệu dùng để xây nhà xuất hiện ở khu [bán ra].
Dân làng có thể lên núi tìm vật liệu cần thiết để xây nhà, trực tiếp bán ở đại sảnh giao dịch là được.
Bước đầu định vị nhóm nhà đầu tiên là mười sáu căn, áp dụng kết cấu nhà phố để xây dựng, diện tích mỗi căn khoảng 15 mét vuông, chia làm hai tầng trên dưới, tầng một là phòng khách và nhà bếp, tầng hai là hai phòng ngủ.
Điền Đường mang nhóm sáu mươi mấy người kia, tổng cộng có ba mươi mấy gia đình, nàng dự định chia đám hài tử ở lại thôn Điền gia thành một phần, nếu như muốn náo nhiệt, có thể cùng những gia đình này kết bạn sống qua ngày, nếu thật sự muốn, bản thân những thôn dân này đã có nhà ở trong thôn, cũng không cần lo lắng không nhà để về.
Như vậy, sau khi nhóm 16 căn nhà đầu tiên xây xong, tạm thời có thể đáp ứng nhu cầu của nhóm thôn dân này.
“Điền tiểu muội, thần nữ có nói cái này là cái gì không?”
Trong đại sảnh giao dịch, có người sinh ra lòng hiếu kỳ với “ngân hàng” mới xuất hiện.
Lời này vừa hỏi ra, những người còn lại nhao nhao nhìn qua, muốn tìm được một đáp án từ Điền Đường.
Thứ Điền Đường chờ chính là cái này, nhưng trên mặt nàng vẫn duy trì dáng vẻ bình tĩnh, đi tới đứng lại trước “máy ngân hàng”.
Chỉ trong chốc lát, xung quanh nàng đã có một đám người vây quanh, đều đang chờ thao tác của Điền Đường.
[Tên?]
“Điền Đường.”
[Xin nhập dấu vân tay.]
Điền Đường đặt tay lên máy.
[Vân tay nhập thành công, vân tay nhập thành công]
[Xác nhận thành công, có gửi tiết kiệm hay không?]
“Có.”
Điền Đường nói xong, từ trong máy đẩy ra một ngăn kéo, nàng lấy ra hai đồng tiền từ trong túi, đặt ở trong ngăn kéo.
“Gửi tiền.”
[Gửi tiền thành công.]
Thôn dân nhìn ngăn kéo rút lại, ánh mắt tràn ngập sự kinh ngạc.
Điền Ngưu đứng ở bên cạnh Điền Đường khẩn trương đụng vào máy: “Đồ của thần nữ còn có thể nuốt tiền?”
“Không phải nuốt tiền.”
Điền Đường quay đầu lại, giải thích đơn giản cho mọi người một phen, “Thần nữ nói thứ này không khác mấy với thương hành, chỉ là thương hành phải gửi nhiều tiền, mà vật này có thể gửi ít tiền.”
“Vậy ngươi lấy tiền ra thử xem?”
Điền Đường xoay người, giơ tay đặt lên máy, chỉ chốc lát sau, trên máy đã hiện ra số dư của nàng.
Thao tác của cỗ máy này là Điền Đường tự mình thiết lập, nàng tự nhiên rất là quen thuộc với quá trình, chỉ chốc lát sau, 2 đồng tiền nàng vừa gửi vào đã lấy được ra, mà tiền gửi ngân hàng của nàng cũng biến thành 0.
“Có ai muốn thử không?” Điền Đường nhìn mọi người.
Các thôn dân theo bản năng ôm chặt túi quần áo.
“Ta... ta có thể thử không?” Một giọng nói yếu ớt vang lên trong đám đông.
Điền Đường mỉm cười nhìn nàng: “Đương nhiên, ngươi tới đi.”
Người nói chuyện không phải ai khác, chính là Điền Kim Hoa, từ sau khi nàng lấy dũng khí hỏi Điền Đường có thể bán dược liệu khác hay không, nàng liền hạ quyết tâm nhất định phải theo sát Điền Đường, cho nên lúc này nàng vẫn cố lấy dũng khí đứng ra.
Điền Kim Hoa đứng trước máy móc, dựa theo thao tác lúc trước của Điền Đường nàng tiến hành thao tác từng cái một, đến bước cuối cùng, lấy ra một túi tiền nhỏ trong quần áo nàng, đem toàn bộ tiền trong túi đổ vào trong ngăn kéo.
“Ngươi không đếm lại có bao nhiêu sao?” Bên cạnh lời nhắc nhở vừa dứt, trên bảng liền hiện ra số tiền mà Điền Kim Hoa vừa đổ vào.
“Ta biết những chữ này, 45 đồng, ta đúng là có 45 đồng.”
Điền Kim Hoa mừng rỡ nói, quay đầu nhìn Điền Đường, “Tiền ta gửi vào, có thể trực tiếp mua đồ sao?”
Điền Đường nhướng mày, không nghĩ tới Điền Kim Hoa lại chủ động nói ra vấn đề này, nhìn nàng thật sâu, cười gật đầu: “Đương nhiên, ngươi đứng ở nơi đó là có thể mua.” Điền Kim Hoa đi tới khu bán hàng, dưới điều kiện không có Điền Đường chỉ đạo, dựa vào các thao tác trước đó của Điền Đường mua một củ cải trắng.
Đến khi nàng quay lại máy xem số dư, số dư trong tài khoản của nàng từ 45 đồng biến thành 42 đồng.
“Thật sự ít đi?”
“Thứ này thật sự là đồ trên trời a?”
“Thứ này so với thương hành trong trấn còn lợi hại hơn nhiều.”
Các thôn dân vây quanh máy lấy làm kỳ lạ, nhưng người nguyện ý đem tiền gửi vào cũng không nhiều.
Điền Đường cũng không ép buộc bọn họ, các thôn dân vừa mới trải qua tai họa, tiền trong tay chính là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng hoàn toàn phó thác tín nhiệm, nhưng chỉ cần một thời gian dài, nàng tin tưởng không ai có thể chống đỡ được sự hấp dẫn của “thanh toán nhanh”.
Trước đó không lâu thôn thăng cấp, trong tay Điền Đường còn có 10 lượng bạc thưởng, tạm thời duy trì chi tiêu hằng ngày trong thôn cũng không thành vấn đề.
Nhiệm vụ mới chủ yếu nhằm vào thôn dân vừa tới, so với trạng thái già yếu của thôn dân Điền gia lúc trước, trong nhóm thôn dân này có thêm không ít thanh niên cường tráng, không chỉ là nam nhân, cho dù là nữ nhân, trong tay cũng có chút khí lực, miễn cưỡng có thể hoàn thành những việc cần khí lực.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, trong kho hàng của đại sảnh giao dịch đã chất đống một đống gỗ, nhưng tương ứng, bạc trong tay nàng cũng tốn không ít.
Các tỷ tỷ của Điền gia cuối cùng cũng không hỏi vì sao Điền Đường lại tự đổi tên, không biết là bởi vì sau khi Điền Cúc Hoa trở về đã nói qua, hay là nguyên nhân khác, các nàng dần dần mặc cho Điền Đường làm chuyện của nàng.
Nhưng những tỷ tỷ này cũng vẫn luôn bận rộn, trước khoảng thời gian đó, các tỷ tỷ lên núi hái được không ít dược liệu.
Sau khi công bố nhiệm vụ mới, Điền Cúc Hoa mang theo Điền Đại Nữ, Điền Thanh Thảo, Điền Nhị Nữ lên núi chặt gỗ, Điền Đào Hoa thì mang theo Điền Hồng Thảo ở nhà may quần áo kiếm tiền.
Thỉnh thoảng, Điền Đường nhận được thức ăn mà các tỷ tỷ cho nàng.
Tất cả như trở lại lúc đầu, cái gì cũng chưa xảy ra, khi đó Điền Đường vẫn là nữ hài nhỏ nhất trong nhà, hơn nữa đầu óc không tốt lắm, vẫn được các tỷ tỷ cưng chiều, ba gia đình sinh bảy nữ nhi, công việc nên làm cũng không ít, không có nam nhi, cũng chỉ có thể xem nữ nhi như nam nhi, mà ở nhà bọn họ, người làm việc vẫn luôn là Điền Đại Nữ cùng Điền Nhị Nữ.
Cuộc sống khá hơn một chút, đợi đến khi mọi thứ đều đi vào quỹ đạo, các nàng cũng không cần vẫn làm việc nặng nhọc.
Điền Đường vô cùng tin tưởng vào tương lai của mình, nàng mang theo tâm tình sung sướng đi đến ruộng, thu hoạch một nhóm Tam Thất cùng cải trắng này.
Sau đó gieo hạt giống mua từ trấn bên cạnh xuống.
May mắn, kỹ năng [Trồng Trọt] của nàng không chỉ áp dụng cho hạt giống mà trò chơi tặng, mà còn cho cả hạt giống nàng mua từ bên ngoài.
Khoai tây, bí đao, củ cải, rau cần, cải thìa, đậu tằm...... Điền Đường vừa trồng, vừa suy nghĩ những món này sau khi mọc ra có thể làm được những món gì.
Nàng cảm thấy qua một thời gian ngắn có thể lại nuôi đàn heo, nuôi chút trâu bò, lại nuôi chút gà vịt cá, thỏ cũng được, thỏ lớn nhanh, sinh nhiều, tuy rằng thịt ít một chút, nhưng mùi vị cũng không tệ lắm.
Đến lúc đó có thể làm thịt xào bí đao, canh cá dưa chua, khoai tây hầm thịt bò nạm, gà nướng vịt nướng cá nướng thỏ nướng cũng rất thơm.