“Có hôn không?”
Ý cười nơi cổ họng thiếu niên lười nhác lan tỏa.
Thịnh Thanh Khê vươn tay đẩy Lâm Nhiên, xoay người giấu gò má đỏ ửng của mình đi. Cô nhỏ giọng nói: “Không tiện lắm. Cậu... cậu đứng xa mình ra chút đi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Nhiên không chọc cô nữa. Cô nàng này ngây thơ như một tờ giấy trắng, khó khăn lắm anh mới dỗ dành được cô, không thể dọa cô chạy mất nữa.
Lâm Nhiên tay dài chân cao, quay đi quay lại hai chuyến là thu hết đống gấu bông lại. Sau khi lấy chúng xuống, anh quen đường quen nẻo chào hỏi Thịnh Lan rồi xách Thịnh Thanh Khê đi.
Thịnh Lan cười híp mắt vẫy tay với bọn họ, vẻ mặt hiền hậu: “Đi chơi đi, không cần quay về ăn cơm đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT