Buổi trưa ngày hôm sau, Tạ Chân mang đôi mắt gấu trúc như du hồn đi đến trước bàn, ngồi xuống.
Hà Mặc cắn chiếc bánh hamburger trong tay, liếc cậu một cái, lúng búng hỏi: “Đêm qua ông đi đâu thế? Tôi ngủ rồi mà vẫn không thấy ông về. Nếu anh Nhiên không có ở đây, tôi còn tưởng ông bị quỷ bắt mất rồi cơ.”
Tạ Chân nghe thấy tên Lâm Nhiên, rùng mình một cái. Cậu lẩm bẩm như du hồn: “Mặc Tử, chắc... chắc tôi phải thoát fan thôi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hà Mặc anh da đen hỏi chấm: “Cái gì? Thoát fan? Ai cơ?”
Không biết Tạ Chân nghĩ đến cái gì mà lại phấn chấn lên. Sau đó, cậu siết chặt nắm tay, kiên định nói: “Tôi quyết định rồi, tôi phải nói rõ ràng với tiên nữ. Không thể để bạn ấy bị anh Nhiên bắt nạt thế này được.”
Tạ Chân vừa nói dứt lời, một cánh tay đã gác lên vai cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT