Thịnh Thanh Khê nói nửa ngày mà vẫn không thể thuyết phục Lâm Nhiên lấy số đồ ăn vặt đó về. Cô cúi đầu tiu nghỉu quay về lớp để xử lý đống đồ ăn đó.
Cũng may Lâm Nhiên chưa điên đến mức cầm mất cả túi, vậy nên Thịnh Thanh Khê cất hết đồ ăn vào trong túi, sau đó đặt túi xuống dưới chân. Hai chân cô chỉ có thể đáng thương co cụm lại một chỗ, nhất thời cũng không rõ rốt cuộc là cô ăn đồ ăn hay đồ ăn ăn cô nữa.
Lâm Nhiên nói cô có thể tùy ý xử lý số đồ ăn vặt này. Nghĩ đến đây, Thịnh Thanh Khê hỏi thử bạn cùng bàn của mình: “Trần Di, cậu có muốn ăn đồ ăn vặt không? Mình chia chỗ đồ này cho mọi người cùng ăn nhé?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trần Di lắc đầu nguầy nguậy, hạ thấp giọng nói: “Ai dám ăn đồ của đại ma vương chứ? Sẽ không ai lấy đâu.”
Thịnh Thanh Khê không kìm được thở dài một hơi. Sao mọi người đều sợ Lâm Nhiên như vậy cơ chứ?
Thịnh Thanh Khê bó tay, đành phải mang số đồ ăn vặt đó về nhà chia cho các em nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play