Mặc dù vật lộn đến nửa đêm mới dừng, cả người mệt rã rời, mí mắt như muốn sụp xuống nhưng Nguyễn Tư Nhàn vẫn không muốn đi ngủ.
Chiếc rèm cửa che ánh sáng cực tốt, cho dù bên ngoài đèn đuốc hoa lệ cỡ nào bên trong vẫn không nhìn thấy.
Cô nằm trong chăn cùng anh nói những điều vụn vặt trong vài tháng qua mãi cho đến khi ngủ lúc nào không biết, sáng hôm sau là Phó Minh Dư gọi cô dậy.
Sau khi lên máy bay cô liền đeo bịt mắt muốn ngủ bù nhưng đứa trẻ ngồi bên cạnh cứ mãi khóc nhè, bố mẹ nó vừa hát ru vừa bế bồng dỗ dành nhưng chả có tác dụng.
Cho nên sau khi hạ cánh cô mở mắt ngồi mãi trên ghế bất động, ánh mắt có vẻ thất thần làm cô bé ngồi bên cạnh lúc nãy có mượn dây sạc của cô không dám nói, gì chỉ vội vã nói tiếng cảm ơn rồi xuống máy bay.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Máy bay không dừng bên cầu vượt, hành khách ngồi ở khoang thương gia lên xe trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play