Bôi thuốc lên lòng bàn tay lành lạnh, có chút đau, Thịnh Vãn Yên thở dài một hơi.

Sợ rằng đêm nay Trần gia sẽ đến nhà làm ầm ĩ.

Trần Minh bị đưa đến đồn, Cố Đình Kiêu lại can thiệp một chút, công việc của Trần Minh có thể cũng không giữ được.

Nếu bị kết tội lưu manh, Trần Minh sẽ bị đưa đi lao động cải tạo, đến lúc đó thù hận giữa Trần gia và Thịnh gia sẽ rất lớn.

Nhưng Thịnh Vãn Yên không cảm thấy hắn đáng thương chút nào, loại người này không cho chút giáo huấn, về sau nói không chừng còn làm gì đó với mình.

Còn không bằng tránh xa ra, mình không cần lúc nào cũng phải đối mặt với một quả bom hẹn giờ.

Về phần Trần gia muốn làm ầm ĩ, vậy cô sẽ cho ầm ĩ hơn.

Cô không tin Trần gia vì một đứa con trai út, mà đánh đổi tiền đồ của cả nhà.

Cho dù bố mẹ Trần bằng lòng, hai anh trai và chị dâu của Trần Minh cũng sẽ không bằng lòng.

Thịnh Vãn Yên tan làm liền nhìn thấy Cố Đình Kiêu đang đứng đợi ở cổng nhà máy bông, thấy cô đạp xe đi ra, sải bước đi tới.

"Tay thế nào?"

"Bôi thuốc chưa?"

Thịnh Vãn Yên gật đầu, Cố Đình Kiêu không yên lòng cầm tay cô lên kiểm tra, xác định vết đỏ đã giảm xuống một chút, lúc này mới yên tâm.

Chỉ là nghĩ tới điều gì đó, lập tức buông tay cô xuống, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.

Xoa xoa đầu ngón tay, nhớ đến cảm giác vừa rồi ôm eo Thịnh Vãn Yên.

Eo sao có thể nhỏ như vậy... vừa mềm vừa mịn.

"Xin lỗi."

"Không sao, hôm nay may mà có anh."

Dù sao anh cũng là ân nhân cứu mạng của mình, cô cũng sẽ không so đo những chuyện nhỏ nhặt này.

"Con trai út nhà họ Trần bị giam với tội danh lưu manh."

"Phải giam vài ngày, có tiền án nên công việc khó giữ được."

"Sau khi ra tù phải xuống nông thôn lao động, về sau sẽ không tới tìm em gây chuyện nữa."

Thịnh Vãn Yên nghe xong gật đầu, như vậy là tốt nhất.

Trong lòng cô cũng biết tội danh lưu manh của Trần Minh là do Cố Đình Kiêu giúp đỡ mới có thể kết tội.

Nếu không, nhiều nhất chỉ cảnh cáo Trần Minh một chút, Trần gia lại vận động một chút, Trần Minh sẽ chẳng có chuyện gì.

"Hôm nay cảm ơn anh, ngày mai em mời anh ăn cơm."

"Được."

Cố Đình Kiêu trả lời vô cùng sảng khoái, Thịnh Vãn Yên cũng không ngờ anh sẽ đồng ý.

Bình thường, khi quân nhân gặp phải tình huống này, đều sẽ nói một câu "Vì nhân dân phục vụ", không thể lấy của dân một đồng một hào.

Cố Đình Kiêu này, cho dù ngốc nghếch cô cũng hiểu.

"Tôi đưa em về nhà."

"Ừm."

Thịnh Vãn Yên ngồi ở ghế sau, trong tay ôm hành lý của anh, để anh chở mình về nhà.

Về đến nhà, Cố Đình Kiêu hẹn cô ngày mai ăn cơm, dặn dò hai câu rồi vội vàng rời đi.

Về đến nhà Thịnh Vãn Yên đã kể chuyện hôm nay cho gia đình, dù sao nhà họ Trần cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

"Bốp!"

cha Thịnh vỗ một cái lên bàn, Trần gia này quả thực quá đáng.

Con trai út của Trần gia vậy mà dám nói là chồng sắp cưới của con gái mình, may mà con gái phản ứng kịp thời, còn có Cố Đình Kiêu giúp đỡ.

Nếu không, lại bị Trần gia phao tin đồn nhảm, đến lúc đó có miệng cũng không nói rõ ràng.

Thanh danh của con gái còn hay không?

"Hay cho Trần gia!"

Mẹ Thịnh nghe xong lập tức đi ra ngoài, xông thẳng lên nhà Trần gia.

"Đi theo bảo vệ vợ con, đừng để người Trần gia đánh!"

Bà nội Thịnh vừa dứt lời, cha Thịnh và Thịnh Vãn Yên vội vàng đi theo.

"Trần gia, ra đây cho tôi!"

"Hay cho nhà họ Trần, đến nhà tôi cầu hôn bị từ chối."

"Nhà các người lại đi khắp nơi nói lung tung."

"Nói cái gì mà nhà tôi và nhà các người đã kết thông gia, con trai Trần gia - Trần Minh còn dám nói con gái tôi là vợ chưa cưới của hắn ta."

"Cũng không để Trần Minh nhà các người soi gương xem lại mình đi, lấy đâu ra mặt mũi vậy!"

"Hôm nay Trần gia các người không cho Thịnh gia tôi một lời giải thích, chuyện này đừng hòng bỏ qua."

Mẹ Thịnh vừa đập cửa vừa mắng, hàng xóm trong khu tập thể đều đến xem náo nhiệt, nghe được những lời này, cũng đoán được đôi chút.

Chuyện này nhà họ Trần làm thật không ra làm sao, bị từ chối rồi còn đi rêu rao khắp nơi là hôn sự đã định.

Làm thế này chẳng khác nào bôi tro trát trấu vào danh tiếng của con gái nhà họ Thịnh hay sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play