Nhìn thấy Diệp Thâm rõ ràng không vui, Hoa Chiêu thay vào đó lại vui vẻ.
Chỉ cần anh không cố ý giao đứa nhỏ cho người khác, cô sẽ không tức giận, ai nói gì cũng là xì hơi!Bầu không khí trong phòng lại khiến bà ta phát lạnh, Chu Lệ Hoa lúng túng cười: "Nhìn xem, tôi chỉ đùa thôi, các người lại tưởng thật."“Thím ba có vẻ không hay nói đùa lắm.” Diệp Danh nhìn bà ta cười, “Về sau vẫn nên đừng nói nữa.”Anh cười đẹp mắt, nhưng lời nói lại không dễ nghe.
Chu Lệ Hoa trên mặt mũi xuống không nổi, nói xoáy."Cũng không biết tôi đây là vì ai, được rồi được rồi, có lòng tốt cũng không có người cảm kích.
Ngược lại, tôi từ trong ra ngoài đều không phải người.
Chị dâu, nấu cơm đi!”Lưu Nguyệt Quế lập tức đứng dậy: "Đúng vậy đến giờ làm cơm rồi." Bà quay đầu nhìn một vòng người trong phòng khách.
Văn Tịnh cúi đầu, đứng dậy đi phòng bếp.
Lưu Nguyệt Quế lại nhìn về phía Diệp Thư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play