Gặp Anh

Chương 2 : Xui Xẻo


3 tuần


Vừa đi cô vừa suy nghĩ, bỗng đằng sau có tiếng xe mô-tô *brừm brừm*  làm Vân Hoài giựt mình. Cô quay phắt ra sau xem là ai thì chiếc mô-tô đó phóng ngang qua cô mang theo cơn gió và bụi cát làm Vân Hoài ho sặc sụa * hặc hặc *  Vân Hoài thầm mắng :

- Ai mà bất lịch sự vậy? Chạy nhanh như vậy mốt có ngày ngã xe cho xem.     Vân Hoài hậm hực lấy tay quạt không khí cho bớt bụi.

Cô tức tối bước nhanh hơn. Đến trường cô ngước lên nhìn với đầy vẻ bất ngờ. Đúng là trường Hoa Vãn có khác, to hơn trường cấp hai của Vân Hoài gấp 3 gấp 4 lần.

* Trường Hoa Vãn là trường có tiếng trong nước, trường một năm chỉ nhận tối đa 400 học sinh mà thôi. Và tất nhiên học sinh của Hoa Vãn phải có thành tích vượt trội. *

Đến tận bây giờ Vân Hoài vẫn không hiểu mình đậu vào Hoa Vãn bằng cách nào. Nói cô học giỏi thì không phải vì còn rất rất nhiều người giỏi hơn cô, mà nói Vân Hoài học dở lại càng không vì cô nhận được rất nhiều giải thưởng của tỉnh, thành phố. Kì thi chuyển cấp vừa rồi có thể nói cô đạt Thủ Khoa của trường cấp hai.

Khi nhận được giấy báo nhập học của Hoa Vãn cô thật sự không tin, ngỡ gửi nhầm nhà đến khi mở ra trong giấy lại in tên cô. Cô òa khóc, bốn năm cấp hai cố gắng đã để đạt được tờ giấy của Hoa Vãn in tên bản thân rất xứng đáng.

Vân Hoài ngẫn ngơ nhìn cổng trường in chữ Hoa Vãn vàng rực. Đến tận khi tiếng trống trường vang lên Vân Hoài mới bừng tỉnh, ba chân bốn cẳng chạy tìm hàng của lớp 10A1. Sân trường lúc này khá đông, ai ai đều chạy tìm lớp để ngồi.

Vân Hoài tìm được bảng lớp 10A1 cô liền thở phào nhẹ nhõm. Vân Hoài chạy đến lấy ghế để ngồi mà bất cẩn thế nào đụng trúng người ta   * bụp *  trán cô đập vào ngực cậu ta. Vân Hoài cũng chẳng thấp gì, cô cao tận 1m62 thế quái nào cô đứng chỉ đến vai cậu ta. Do cái đập này hơi mạnh làm cô choáng váng lấy tay che trán:

- Ui da! Xin lỗi, cho tớ xin lỗi. Tớ bất cẩn quá, cậu có sao không?    Cô ngước lên định nhìn xem mình đụng trúng ai thì lại nghe người đó chửi

- Mẹ kiếp, bộ đui hay gì mà không nhìn vậy?    Cậu ta tức giận quát rồi vòng qua người cô bỏ đi.

Vân Hoài đang choáng váng thì nghe cậu ta chửi như vậy liền tỉnh. Do tính cách hướng nội lại nhạy cảm làm cô cảm thấy tủi thân :

- Người gì mà nóng tính, rõ ràng mình cũng đau mà. U hết cả trán rồi này. Hôm nay đúng xui xẻo mà!     Cô thầm nói trong lòng.

Vân Hoài buồn bực cầm ghế đến hàng 10A1 ngồi. Sau khi dưới sân ổn định xong, thầy Hiệu Trưởng lên sân khấu cầm mic-rô nói :

- Lời đầu tiên cho tôi xin gửi lời chào đến tất cả thầy cô, khách mời dự lễ và nhiệt liệt chào mừng toàn bộ 1234 em học sinh ở đây!     Thầy hiệu trưởng nói với vẻ mặt tự hào.

Bên dưới tiếng vỗ tay giòn giã vang lên làm bầu không khí thêm sôi động. Thầy hiệu trưởng lại tiếp tục nói, đa phần đều là về qui định trường. Học sinh ở dưới nghe mà ngáp lên ngáp xuống.

Sau khi thầy hiệu trưởng nói xong và cuối chào, dưới sân vui mừng hò reo, tiếp là phần nói của các học sinh trong Top của trường. Học sinh vẫn bình thường và không quan tâm, vì đoạn thầy hiệu trưởng phát biểu là dài nhất, còn lại chỉ là nhỏ lẻ và ngắn gọn nên không cần để tâm.

Vân Hoài đang ngồi quan sát trên sân khấu không khỏi nể phục những học sinh Top trên sân khấu làm sao có thể học giỏi như vậy. Đột nhiên cô phát hiện ra mọi ảnh mắt hướng về phía sau cô, Vân Hoài lúc đầu không mấy để tâm nhưng cũng không khỏi tò mò ở sau có gì mà sao ai cũng quay xuống nhìn như thế. Vân Hoài cũng đưa mắt nhìn theo hướng của mọi người.

Đằng sau cô là một anh chàng đẹp điên đảo, khôi mặt tuấn tú xen lẫn sự đào hoa. Đôi mắt sắc bén, chiếc mũi cao tút, đôi môi hơi nứt nẻ do trời nóng nhưng lại làm cho cậu ta thêm điển trai. Cậu ta không mặc đồng phục trường mà mặc một cái áo thun đen, quần dài đen thêm áo khoác jean bên ngoài. Trên đầu đội mũ lưỡi trai màu đen có vài cọng tóc không ngoan ngoãn mà chìa ra nhưng lại làm cho cậu ấy thêm nổi bật giữa đám đông. Cậu ta thản nhiên ngồi bấm điện thoại mặc kệ mọi ánh mắt đang dồn về mình.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play