Linh Lung nghe lời của Yên Chi, trong lòng vừa tức vừa nghẹn, chưa từng thấy ai vô liêm sỉ như vậy. Nàng nhất thời cứng họng, chẳng thể nói thêm câu nào. Mắng chửi người như thế mà Yên Chi vẫn thản nhiên, thậm chí ánh mắt còn không chút nao núng, khiến nàng giận đến không biết làm sao.
Trong lúc còn đang lúng túng, Yên Chi khẽ cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ trào phúng: "Ngươi bò lên giường Đại công tử đã năm sáu lần, mà chẳng có lần nào thành công. Không biết ngươi còn có mặt mũi gì để đứng đây..."
Linh Lung nghe vậy, mặt đỏ bừng, liền quát lên: "Ngươi nói bậy!" Nhìn vẻ mặt khinh thường của Yên Chi, nàng càng thêm tức giận. Một nha hoàn hèn hạ mà dám nhìn nàng với thái độ như vậy!
Yên Chi khẽ nhếch môi, giọng nói đầy giễu cợt: "Ngươi có cái dáng vẻ chua ngoa thế này, chẳng trách không ai để mắt đến."
Linh Lung bị chọc tức đến không chịu nổi, lớn tiếng mắng: "Phi! Ngươi chỉ là một món đồ phế phẩm đã qua tay nhiều người, còn dám ở đây khoe khoang? Hôm nay, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ nghĩa liêm sỉ!"
Nói xong, nàng lao tới định xé miệng Yên Chi, nhưng chưa kịp chạm vào, đã bị Yên Chi nắm chặt cổ tay, vặn mạnh ra sau.
"A!" Linh Lung hét lên thảm thiết, tiếng kêu đau đớn vang vọng khắp sân.
Yên Chi lạnh nhạt nhìn nàng, không chút động lòng, như đang chơi trò tiêu khiển. Nàng kéo Linh Lung đến bên chum nước, rồi nhấn đầu nàng vào trong đó một cách hung hăng.
Hai nha hoàn phía sau hoảng hốt lao tới cứu giúp, Yên Chi nghiêng người tránh đi rồi nhấc chân đá mạnh vào hông một nha hoàn, khiến người kia ngã nhào xuống đất, đau đớn đến nỗi không ngừng rên rỉ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT