Tôn bà tử tuổi tác đã cao, mỗi khi trông thấy tiểu cô nương phải chịu cảnh thê lương như thế, trong lòng không khỏi dấy lên nỗi thương cảm.
Nhiều lần bà ta cất giọng khe khẽ bên tai Tô Mạc, nhưng chỉ nhận lại sự trầm mặc lạnh nhạt. Tiểu cô nương Yên Chi suốt ngày bị giam trong phòng, chẳng mấy khi mở lời ánh mắt nàng dần nhuốm màu u uất, sắc diện cũng càng thêm tịch mịch.
Tô Mạc mỗi lần nghe đều giữ vẻ mặt lãnh đạm, không biểu lộ chút động lòng nào, cũng chẳng hề có ý định tháo dây xích buộc nàng.
Tôn bà tử thấy vậy đành ngậm ngùi im lặng, trong lòng lại thêm phần thương xót cho Yên Chi, chỉ e rằng công tử gia đã không còn để tâm đến nàng như xưa.
Suy nghĩ này khiến bà day dứt mãi, mà cuối cùng lại ứng nghiệm. Từ ngày hôm qua, Tô Mạc không còn đặt chân vào chính viện, như thể nơi đây đã trở thành một góc lãng quên.
Hỏi qua mấy gã sai vặt bên ngoài, bà càng thêm chắc chắn: công tử đêm qua đã ở ngô đồng viện, chẳng buồn ngó ngàng gì đến Yên Chi.
Thở dài, Tôn bà tử nhấc chân bước vào viện tử, ánh mắt sắc lạnh liếc qua hai nha đầu đang rì rầm trò chuyện ngoài phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT