Trời chuyển âm u, mây đen phủ kín bầu trời suốt cả nửa ngày, nhưng lại chẳng rơi xuống một giọt mưa.
Thư Hà đưa tay kéo lấy cổ tay rắn chắc của Sở Xuyên Đình, hắn thuận theo bước theo cậu, hoàn toàn không hỏi cậu định làm gì. Cứ như vậy, cả hai cùng tiến tới một nơi ít người qua lại, đôi mắt to tròn của Thư Hà lộ vẻ thấp thỏm, nhìn trái ngó phải rồi không chần chừ đẩy hắn tựa lưng vào bức tường phía sau.
“Ha, Sở Xuyên Đình, cuối cùng tôi cũng bắt được anh rồi nhé!”
Giọng điệu mạnh bạo, trông đầy khí thế. Cậu thiếu niên ngẩng cao mặt nói: “Lần trước tôi say quá nên để anh trốn thoát, lần này chỗ này chỉ có hai chúng ta, anh tiêu rồi.”
Đây là một khu nhà học bị bỏ hoang, trước kia từng là trường quân đội. Ở nơi này từng có những trận đấu kịch liệt, nhiều người đã bỏ mạng. Cả toà nhà tối tăm, dây leo và mạng nhện giăng kín, gió thổi qua khiến lọn tóc trước trán Thư Hà khẽ bay.
Đôi mắt cậu ánh lên rực rỡ, khuôn mặt trắng ngần nổi bật lên như điểm sáng duy nhất trong không gian tối tăm ấy. Sở Xuyên Đình bị cậu ép vào tường, mắt cụp xuống nhìn bàn tay Thư Hà đang áp lên ngực mình, giọng hắn có chút cố ý yếu ớt, “Tôi đã làm gì chọc giận cậu à?”
Thư Hà nghĩ rằng chắc chắn là hắn sợ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play