Cả cơ thể tê dại tận xương tuỷ.
Thấy gần đủ rồi, Kỷ Nghiên thả lỏng ngón tay ướt đẫm, cúi xuống hôn lấy đôi môi đang run rẩy của cậu, như muốn hóa giải mọi tiếng khóc thúc giục trong nụ hôn này, kéo dài đến tận khi trời tối.
"..."
Từ bình minh, đến khi trời đen.
Ngoài cửa sổ, tiếng mèo kêu từ lâu đã tắt. Thư Hà toàn thân mềm nhũn, được bế vào phòng tắm. Khi còn là mèo, kỳ động dục của cậu chẳng bao giờ kéo dài đến mức này, chỉ cần vỗ mông vài cái là xong.
Kỷ Nghiên thử nước, rất nghiêm túc giúp cậu tắm rửa. Thư Hà bất động, chỉ nắm lấy cổ tay anh, đôi mắt khép hờ, thỉnh thoảng lẩm bẩm vài lời trách cứ anh mới nghĩ ra.
Kỷ Nghiên lặng lẽ nghe, cúi đầu nhìn khuôn mặt đỏ bừng với hàng mi ướt đẫm của cậu, không nhịn được mà cúi xuống hôn lên chóp mũi. Thư Hà định nói gì đó, ánh mắt chợt hạ xuống, lập tức kêu lên đầy giận dữ: "Meo?!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT