Giọng nói ngọt ngào dính lấy khiến Từ Tri Đạo nín thở, cảm giác như dòng máu trong tim dồn dập chảy khắp tứ chi, làm trái tim đập mạnh không thua kém gì đêm đầu tiên khi cả hai mới bên nhau bốn năm trước.
“…Cái gì?” Anh khô khan hỏi, giọng khàn đặc, tay nhẹ nhàng đặt lên đuôi tóc sau gáy Thư Hà, đôi môi nóng bỏng áp nhẹ lên vành tai cậu, khẽ hỏi, “Em vừa nói gì thế?”
Thư Hà thở ra một hơi nóng hổi, từ hõm cổ của Từ Tri Đạo ngẩng đầu lên.
Từ Tri Đạo bị treo giữa khoảng lưng chừng, bàn tay ban đầu đặt trên gáy cậu cũng ngưng lại giữa không trung. Đôi mắt trong trẻo của anh nhìn chăm chăm vào người trước mặt, chỉ còn thấy duy nhất hình ảnh cậu.
Đón lấy ánh mắt đó, Thư Hà nghiêng người, nhẹ nhàng hôn lên môi Từ Tri Đạo một cái ngây thơ rồi lại vùi đầu vào hõm cổ anh, lầm bầm: “Vậy thì em chỉ có thể ở bên anh thôi.”
Bàn tay đặt trên eo cậu đột ngột siết chặt hơn.
Không ai biết câu nói đó có sức sát thương lớn đến nhường nào, đặc biệt là đối với một người đã hoàn toàn suy sụp tinh thần, chỉ còn biết đánh cược tất cả như Từ Tri Đạo—
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT