Lên máy bay, Thư Hà mơ màng nhắm mắt, dù rất mệt nhưng không hiểu sao cậu không thể nào chợp mắt được.
Cứ như thể cậu đã quên mất điều gì đó...
Trong cơn mơ hồ, Thư Hà bỗng nhiên giật mình, đôi mắt hạnh ướt át mở to, thốt lên một tiếng khe khẽ.
Cậu đã quên mang theo Tiểu Phúc rồi!
Lúc này, máy bay đã cất cánh được một lúc. Muốn quay lại cũng chẳng thực tế.
Thư Hà ngồi không yên, buồn bã siết chặt tay, đôi môi nhỏ khẽ bĩu ra.
Tối qua cậu còn thì thầm bên tai Tiểu Phúc, hứa sẽ đưa nó đi sống những ngày tươi đẹp, mỗi bữa đều cho nó ăn xương lớn.Tiểu Phúc nghe vậy còn vui mừng đến mức vẫy đuôi không ngừng, vậy mà giờ đây...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT