Nghe đoạn video, người lớn không nhịn được cười, tiếng cười giòn tan làm cả phòng sôi động. Ở đó không chỉ có gia đình Thư mà cả họ hàng, và mẹ Giang cũng có mặt.
Thư Hà nghiêng qua bên Giang Kỳ, nhỏ giọng bảo: “Anh ngốc quá.” Giang Kỳ mặt không cảm xúc nắm lấy tay cậu, không nói với cậu rằng đối với một đứa trẻ lúc đó, anh thật sự rất đau lòng và lo sợ, sợ rằng bảo bối sẽ không còn bên cạnh mình.
Làm sao cậu lại có thể cười nhạo nỗi đau của anh được chứ?
Giang Kỳ khó chịu nói, “Sao lại chiếu video này trong lễ cưới được? Đoạn này không được đâu, tôi có một đoạn hay hơn, chiếu đoạn đó tốt hơn.”
Nói rồi, anh lấy điện thoại ra tìm kiếm.
Video này đã cũ, nhưng luôn được Giang Kỳ cất giữ cẩn thận. Anh còn nhớ rõ ngày quay nên chẳng mấy chốc đã tìm ra đoạn video mong muốn.
Anh mở video và đặt điện thoại lên bàn trước mặt, trên gương mặt điển trai thoáng chút tự hào và chừng mực, muốn mọi người chiêm ngưỡng xem bảo bối đáng yêu thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play