Chương 38: Khóc Cái Gì Mà Khóc, Ta Còn Chưa Chết Đâu
Người dịch : Bạn Quýt
---
Phương Thành Lãng cùng các đệ tử khác cứ mơ màng bay về phía trước, ai nấy mặt mày héo hắt, như những xác sống không hồn. Dù họ không muốn tin, nhưng những âm thanh vừa rồi rõ ràng là do Chu sư tỷ tạo ra. Trong hai đợt tấn công trước đó, nàng đã sử dụng tất cả pháp khí có thể. Phương pháp duy nhất còn lại có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy chỉ có thể là tự bạo. Đây cũng là cách chết mà các tu sĩ không bao giờ muốn lựa chọn. Tự bạo không chỉ liên quan đến thân thể mà còn là thần hồn quan trọng nhất của tu sĩ. Một khi tự bạo, hồn phi phách tán, không còn luân hồi.
Không biết ai đó đã không thể kiềm chế, bật khóc thành tiếng. Tiếp theo đó, tiếng khóc lan tỏa khắp nơi. Trương Tuấn là người khóc thương tâm nhất. Hắn hận bản thân vô dụng, không thể cứu được sư tỷ, cũng không thể bảo vệ mọi người. Hắn cảm thấy xấu hổ, không dám đối mặt với sư tôn. Hắn siết chặt nắm tay, nước mắt như mưa rơi, cảm giác tội lỗi gần như nhấn chìm hắn.
Trong cơn mơ hồ, hắn như nghe thấy giọng nói của sư tỷ, “Nhị sư đệ.”
“Hu hu!” Trương Tuấn cuối cùng không thể kìm nén, bật khóc thảm thiết, vừa khóc vừa gọi tên đại sư tỷ. Tiếng khóc của hắn vang lên khiến ai nghe cũng phải thương cảm, ai thấy cũng phải rơi nước mắt. Không ít đệ tử cũng bị hắn làm xúc động, bắt đầu khóc thành tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT