Khoảnh khắc hai người đến gần nhau, Từ Dung Xuyên dường như nghe thấy vô số tiếng lẩm bẩm truyền đến từ trên người Từ Đán.
Anh hơi sửng sốt, lúc muốn định thần lại để lắng nghe thì những âm thanh đó lại biến mất không dấu vết.
Anh ngẩng đầu lên khỏi lồng ngực Từ Đán, buông súng, hai tay ôm lấy khuôn mặt Từ Đán, nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo được ánh trăng soi sáng.
Từ Đán vẫn là Từ Đán, lại có chút khác biệt so với ban đầu. Từ Dung Xuyên nhìn chằm chằm, sau một lúc lại cau mày đầy lo lắng, hỏi: "Từ Đán, em không sao chứ?"
Câu nói này khiến cho màu mắt của Từ Đán trở nên thâm trầm, hắn nhìn chằm chằm vào người trước mặt, có rất nhiều điều muốn nói. Về Chúa Tể Trí Tuệ, về bản thân, về sự thật của thế giới… Nhưng hắn nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt anh trai, lại mất đi can đảm để nói những lời này ra, cuối cùng lời đến bên môi chỉ là một lời phàn nàn nũng nịu: "Anh trai, em không được khỏe lắm."
"Chúa Tể Trí Tuệ rất khó ăn, nó không giống như Hỗn Độn được chia thành ba phần, em chỉ có thể nuốt chửng toàn bộ nó một lần, bây giờ em đang bị khó tiêu nghiêm trọng."
Hắn chỉ vào tai mình, lại xoa xoa bụng, dáng vẻ và cử chỉ vẫn là con quái vật nhỏ đó: "Các tín đồ của nó là hàng chục triệu cư dân thành phố G, giờ đây đều đang thì thầm bên tai em."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play