Từ Dung Xuyên không nói nên lời, lấy Từ Đán ra khỏi thùng rác, lắc qua lắc lại vài lần, cố gắng hiểu xem cái đầu quái vật của hắn rốt cuộc đang nghĩ gì: "Có táo mà không ăn, lại đi ăn vỏ táo?!"
Từ Đán chớp chớp đôi mắt đáng sợ của hắn, có chút bối rối, có chút hoang mang, nghĩ rằng anh trai tức giận vì hắn giành đồ ăn. Vì vậy, hắn dùng xúc tu cuốn một miếng táo nhỏ, nịnh nọt đưa đến bên miệng Từ Dung Xuyên.
Từ Dung Xuyên vừa buồn cười vừa không biết nói gì, khóe miệng đã bất giác cong lên, ăn một miếng táo từ xúc tu của hắn. Sau đó, anh lấy tăm xỉa răng xiên một miếng mới, đưa đến trước miệng Từ Đán.
Từ Đán ngây ngốc nhìn anh.
"Không phải là đói bụng sao?" Từ Dung Xuyên gõ đầu hắn: "Lần sau đừng ăn vỏ táo nữa, người ta không biết còn tưởng tôi ngược đãi đồng đội đấy."
Từ Đán há to cái miệng đầy răng nhọn, cắn cả táo lẫn tăm xỉa răng vào miệng. Từ Dung Xuyên "chậc" một tiếng, vội vàng tách miệng hắn để lấy tăm xỉa răng bên trong ra.
Từ Đán hạnh phúc đến mức choáng váng, nhai rộp rộp những miếng táo, vừa nhai vừa không ngừng cọ vào mu bàn tay Từ Dung Xuyên, chỉ hai ba cái là đã nuốt luôn quả táo. Từ Dung Xuyên lại cầm lấy một miếng, lần này không dùng tăm xỉa răng, trực tiếp nhét vào miệng Từ Đán, "lưỡi" của Từ Đán quấn quanh ngón tay anh, lưu luyến không rời mà liếm liếm hai cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT