Từ Dung Xuyên giơ cái ghế gần nhất lên đánh một trận tơi bời vào những xúc tu, khiến cho những xúc tu đang lao tới bị đập thành thịt vụn. Văn Thuật giải thoát bản thân và Lý Hạnh khỏi trói buộc, một bên chặn sự truy đuổi của xúc tu, một bên không quên liếc nhìn Thẩm Sơn Thương với ánh mắt quan tâm.
Đuôi rắn của anh ta không ngừng giơ ra vung vẩy xúc tu, còn rảnh rỗi lau đi vết máu dính trên miệng Thẩm Sơn Thương. Trìu mến đánh giá khuôn mặt trắng bệch của anh ấy, nhẹ nhàng hỏi: "Hương vị thịt của tôi thế nào?"
Thẩm Sơn Thương liếc thấy vết thương chảy máu me bê bết của anh ta, cố nhịn một hơi cho đến bây giờ, cuối cùng không thể nhịn được nữa, nôn khan đến trời đất tối sầm.
Văn Thuật bị đả kích rồi.
Từ Dung Xuyên nắm lấy con dao sashimi sắc bén trên bàn, cho Văn Thuật một đạp: "Đừng giỡn nữa! Anh dẫn theo Thẩm Sơn Thương và Lý Hạnh chạy mau đi, trời sắp tối rồi!"
Văn Thuật một tay nắm lấy Lý Hạnh, khiêng cô ta trên vai, một tay nắm chặt Thẩm Sơn Thương còn đang nôn mửa, kẹp anh ấy dưới cánh tay, dành thời gian hỏi Từ Dung Xuyên: "Vậy còn cậu?"
"Tôi phải đi tìm Từ Đán." Từ Dung Xuyên chặt đứt một đoạn xúc tu: "Cậu ấy không ở đây, anh không phải đối thủ của cái tên Triệu Văn này, anh dẫn họ đi nhanh đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play