Từ Đán cúi đầu ngậm lấy miệng vết thương dữ tợn kia, cẩn thận liếm láp, liếm hết máu không ngừng trào ra ngoài. Thời gian hắn trở thành con người còn chưa đầy tháng, vẫn giữ lại nhiều thói quen của loài thú, lúc này trông lại càng bình thản và chân thành hơn so với đại đa số con người thực sự.
Thực ra Từ Dung Xuyên bị liếm rất đau, nhưng không lên tiếng ngăn cản, rất rộng lượng dung thứ cho hành động này, đưa tay lau sạch khuôn mặt lấm lem của hắn.
Khi chạm vào lông mi, Từ Đán chớp mắt, đôi lông mi ướt át như chiếc chổi nhỏ.
Từ Dung Xuyên cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play