Trở lại sảnh khách sạn lần nữa, ban ngày không có khách đến làm thủ tục nhận phòng, cả sảnh toát lên vẻ tĩnh lặng kỳ lạ. Nhân viên đứng im bất động ở vị trí của họ, như những bức tượng không có sức sống.
Từ Đán vẫn giữ nguyên hình dạng người rắn, lắc đuôi theo sau, nhưng không ai tỏ ra ngạc nhiên.
Từ Dung Xuyên phá vỡ sự im lặng, ném chìa khóa phòng xuống quầy lễ tân: "Các người phá phòng kiểu gì vậy? Mùi hôi thối nồng nặc khắp nơi, đây là nơi con người ở được sao? Mau gọi quản lý ra đây!"
Lễ tân mỉm cười giả tạo một cách máy móc: "Thật ngại quá, tiên sinh, cho hỏi là mùi gì ạ?"
"Mùi máu tươi,” Từ Dung Xuyên nói: "mùi tanh nồng nặc đến kinh tởm. Tôi nói, tôi chỉ muốn đến đây để giải trí, chứ không muốn dính líu đến vụ án mạng nào."
"Rất xin lỗi quý khách, chúng tôi là khách sạn đàng hoàng." Lễ tân nở nụ cười nồng nhiệt: "Có thể đổi phòng cho quý khách được không?"
Từ Dung Xuyên đập tay xuống quầy tiếp tân: "Tôi muốn gặp quản lý của các người! Không hiểu tiếng người à?!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play