Văn Thuật ngáp dài, đuôi rắn theo bản năng quấn lấy người bên cạnh, chóp đuôi vô thức cọ cọ vào nơi đã thèm thuồng từ lâu. Chưa kịp chạm vào đã bị một bàn tay túm lấy.
Anh ta uể oải mở mắt, dang hai tay: "Ôm."
Thẩm Sơn Thương vỗ vỗ đuôi rắn đang không yên phận của anh ta, nói: "Đêm qua mơ cái gì vậy? Cứ cọ tới cọ lui."
Văn Thuật phiên bản nhí bĩu môi bất mãn, nhìn hình trái tim trên đuôi rắn của Thẩm Sơn Thương, lầm bầm: "Còn có thể mơ cái gì, mơ thèm chết..."
"Hửm?" Thẩm Sơn Thương không nghe rõ: "Anh nói cái gì?"
"Không có gì," Văn Thuật dụi dụi mắt, ra lệnh đường hoàng: "Nhanh ôm anh dậy, anh muốn uống sữa lớn lên!"
Thẩm Sơn Thương ôm anh ta vào phòng tắm, lấy khăn mặt lau mặt cho anh ta mà không được dịu dàng cho lắm, sau đó bóp kem đánh răng lên bàn chải đánh răng trẻ em của anh ta. Văn Thuật ùng ục ùng ục súc miệng xong, ôm bình sữa tu từng ngụm lớn, uống hết hai bình liền, no đến mức ợ hơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT