Chương 21: Vịnh Hùng Lý
Ánh mắt đó, Vương Tiêu Chúc không thể nào quen thuộc hơn. Lần đầu tiên Lạc Thanh Hà để lộ biểu cảm này, chính là khi viết nên tác phẩm gốc thể loại động vật đầy tính trinh thám, nổi tiếng khắp trong và ngoài nước. Lần thứ hai, anh đã dùng đủ mọi cách để phá tan bức tường tưởng chừng không thể xuyên thủng của tập đoàn Khai Hà, mở ra một kẽ hở trong hàng ngũ kiên cố của phe Lạc Sơn Hà.
Nhìn biểu cảm trên khuôn mặt Vương Tiêu Chúc, Lạc Thanh Hà bỗng cảm thấy thú vị, khóe môi khẽ nhếch, cười nhạt:“Gì thế, chẳng phải cái nhãn mà họ gán cho tôi cũng giống bà ấy? Một kẻ điên cuồng vì tình yêu sao?”
Lạc Thanh Hà từ trước đến nay luôn giỏi trong việc thấu hiểu lòng người, đặc biệt nhạy cảm với cảm xúc tiêu cực. Anh thường mổ xẻ cảm xúc và nội tâm của chính mình một cách nghiêm khắc, giống như gọt giũa một viên đá kỳ dị, mài nhẵn đến khi khám phá ra được bí mật ẩn sâu bên trong. Thỏa mãn trí tò mò đầy tàn nhẫn, anh liền vứt bỏ viên đá cảm xúc ấy một cách chán chường khi không còn hứng thú nữa.
Vì thế, anh hiểu rất rõ bản thân mình kiêu ngạo, tự phụ, ngông cuồng và cố chấp ra sao. Nhưng kiểu người như anh, dù hiểu rõ cũng chẳng thay đổi. Nhượng bộ lớn nhất của anh chỉ là thu lại những gai nhọn của mình, giấu vào túi áo, khoác lên vẻ ngoài lười biếng, bình thản đến vô hại. Nhưng chỉ cần ai đó tiến lại gần, lập tức sẽ bị những chiếc gai ấy đâm cho mình đầy thương tích mà anh vẫn thấy đường hoàng, hợp lý.
Vương Tiêu Chúc tất nhiên biết “bà ấy" là ai. Anh mím môi nói: “Dì Thường không phải người như thế.”
Buổi hội thảo quảng bá kết thúc, phía dưới sân khấu vang lên tràng pháo tay như sấm dậy. Một đám sinh viên đàn em ùa lên, vây quanh Tùy Chiêu Chiêu kín mít, những ánh mắt trong veo tựa như mặt trời vừa lên nửa chừng phía đông, mang theo cảm giác vàng óng, tràn đầy sức sống và tự do.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT