"Eo của Vụ Húy lão sư thật tốt." Chúc Khinh An nhìn bóng lưng của Lạc Thanh Hà đang tháo đồ trong chuồng ngựa, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng hóa thành một câu cảm thán.
"Ánh mắt cũng rất sắc bén." Dương Đông Thiên luôn cảm thấy Lạc Thanh Hà vô tình hay hữu ý liếc anh vài lần, có lẽ do dáng mắt dài, trông có chút lạnh lùng.
"Cô phát ngốc cái gì thế," Chúc Khinh An trêu ghẹo nói, “Thật sự là không nghĩ tới, hai người quả nhiên là loại quan hệ này.”
Tùy Chiêu Chiêu nhất thời không rõ cô ấy đã đoán ra hay chưa.
"Sếp lấy tôi ra để cản vận đào hoa thôi." Tùy Chiêu Chiêu ho nhẹ, biểu thị rằng mối quan hệ của họ thuần khiết chỉ là cấp trên cấp dưới, “Lệch vị trí, hiểu không?”
Chúc Khinh An cười lạnh: “Khoảng cách của hai người, gần đến mức còn có thể hôn kiểu Pháp ấy chứ.”
Gió thổi đi cái nóng bức của ban ngày, trăng tròn treo cao trên bầu trời. Buổi team building không có lương tâm cũng gần kết thúc, mọi người vây quanh đống lửa nướng thịt chuẩn bị ăn tối, không biết là kết thúc trò nháo kịch nên rời trận hay là thế nào mà trên bãi cỏ đã sớm không còn thấy bóng dáng Lạc Thanh Hà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT