“Cảnh sát, tôi đã nói rồi, lúc đuổi theo tôi, tay anh ta đã bị trật khớp rồi.”
“......”
Từ Trang Nhàn đứng khoanh tay ở một bên, không nói nên lời: “Cậu để quên não ở nhà rồi sao? Trong điện thoại cậu nói có một người bạn nữa, bạn cậu đâu rồi?”
Lạc Thanh Hà không hiểu sao lại buông một câu nói kỳ lạ, đến lúc cảnh sát đến thì anh đã rời đi.
Cái kiểu khó hiểu này nếu đặt vào người khác có thể khiến người ta đau đầu, nhưng ở Lạc Thanh Hà, một người tính tình thất thường, thì lại dễ hiểu với Tùy Chiêu Chiêu, đó là chuyện thường ngày thôi. 
Hơn nữa, Lạc Thanh Hà cũng xem như một nhân vật nửa công chúng, nếu bị phóng viên hay tay săn tin nào đó chụp được cảnh anh bị dẫn đến đồn cảnh sát cùng một cô gái trẻ giữa đêm khuya, đúng là khó giải thích.
"Không quan trọng, quan trọng là tôi ở lại Lâm Kinh gióng trống khua chiêng lâu như vậy, cuối cùng Cham Ba cũng không nhịn được nữa." Đôi mắt đen láy của Tùy Chiêu Chiêu lấp lánh dưới ánh trăng, giọng nói nhanh hơn bình thường, rõ ràng là rất hứng khởi, “Hắn có khai gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play