Đây cũng là lần đầu tiên Sở Tu trải qua cảnh tượng này, ngồi ở trên võng mà da đầu tê dại, trong tay cô chỉ có một ít cành cây khô, chỉ dày bằng ba ngón tay, không sắc bén cũng không đủ cứng rắn, nếu mà dùng để phòng thân thì chỉ sợ đâm thủng da sói là điều rất gian nan.
Hiện tại điều duy nhất cô có thể làm chính là chờ đợi đến hừng đông, cũng cầu nguyện cho hai cái cây này đủ vững chắc để không đâm gãy.
Cô chưa từng có cảm giác ban đêm như thế dài như thế này, cô không biết đã qua bao lâu, nhưng vẫn luôn không nhìn thấy ánh sáng sớm vàng nhạt.
Dã thú dưới gốc cây thay đổi từng đợt, ban đầu chỉ có mấy con sói đại khái là cảm thấy không có biện pháp ăn luôn Sở Tu, nên đã rời đi, dù sao thì chúng nó không thể nào bắt được con mồi nên không muốn lãng phí thời gian.
Lúc sau, rất nhiều dã thú lần lượt đến, có những con rất giống lợn rừng, có răng nanh thật dài, trên lưng còn có gai nhọn, không phải gai dài nhỏ, mà là thô to sắc bén.
Sở Tu có thể xác định nó là ăn thịt, nếu không nó tuyệt đối sẽ không dưới tàng cây bồi hồi không muốn đi, ngửa đầu nhìn Sở Tu chảy nước miếng.
Ngoài ra còn có con tựa như con báo, linh cẩu... theo mùi chạy tới, may mắn Sở Tu lựa chọn treo võng cách mặt đất rất cao, những dã thú đó dù nhảy lên cũng với không tới, sức lực của chúng nó rất lớn, nhảy rất cao làm cho trong lòng Sở Tu run sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT