Một đêm bỗng nhiên giàu có khiến Diệp Sơ ngỡ ngàng, không khỏi cảm thấy bối rối.
“Chỉ vì tôi nói xấu một gã đàn ông tồi, rồi khuyên mọi người tự lực cánh sinh mà tránh được việc hàng trăm người bị thương hoặc mất mạng ư? Thế giới này thật đáng sợ!” Cô lẩm bẩm, đầy hoài nghi.
Trong bữa sáng, Diệp Sơ nhìn Ngô Chiêu với ánh mắt đầy thương cảm, nhẹ nhàng an ủi: "Chị Chiêu à, trên đời này chị còn rất nhiều chị em khác, đừng buồn nữa, mọi chuyện qua rồi mà."
Ngô Chiêu ngơ ngác: "Em đang nói gì vậy?"
Diệp Sơ chỉ vỗ vai cô ấy, vẻ mặt đầy xúc động, lắc đầu rồi bỏ đi, để lại Ngô Chiêu đứng đó ngẩn ngơ, chẳng hiểu gì.
Những ngày qua, cha mẹ Diệp Sơ, Lâm Lôi, Vương Tuyết, lão Tôn và Sở Sở đều thích nghi rất nhanh với cuộc sống ở nông trại. Họ gần như trở thành đội hậu cần của cô. Tối qua, sau khi cô trở về từ khu biệt thự, cả đêm bình yên đến mức cô gần như nghi ngờ tận thế đã kết thúc.
Buổi sáng, Diệp Sơ và Ngô Chiêu lại đến khu biệt thự, muốn xem liệu đêm qua có ai ghé qua không. Khi hai người đến cổng khu biệt thự, nơi từng mở rộng nay đã khép kín.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT