Trần Vũ Hàm tỉnh dậy lúc gần tám giờ tối. Cậu ta đã thức suốt gần ba mươi tiếng, đến chiều không chịu nổi nữa nên nằm xuống giường và ngủ thiếp đi, đầu óc còn quay cuồng với cuộc chiến cãi vã trên diễn đàn, trong lòng ngổn ngang đủ loại cảm xúc - vừa hối hận lại xen lẫn cảm giác tội lỗi.
Ngủ lơ mơ được vài tiếng, khi tỉnh dậy, đầu cậu ta đau nhức dữ dội. Việc đầu tiên cậu ta làm là với tay tìm điện thoại. Nhưng khi chạm vào thân máy lạnh ngắt, cậu ta lại rụt tay về.
Cậu ta không cố ý. Cậu ta cũng không ngờ rằng những người bạn cùng nhóm trò chuyện với mình, những người vẫn hay cùng cậu tán dóc lại có thể chửi bới những người xa lạ một cách cay độc như vậy. Họ chửi thậm tệ đến mức cậu ta cũng không thể chịu nổi.
Thú thật, có vài người trong nhóm thường xuyên nói bậy. Nhưng cậu ta cũng nghĩ, mấy câu chửi thề của đàn ông thôi mà, đâu phải chuyện gì lạ. Ban đầu Trần Vũ Hàm không để tâm lắm.
Thế nhưng, cậu ta không bao giờ nghĩ rằng họ có thể văng ra những lời thô tục đến thế. Đó không phải là điều cậu ta mong đợi. Cậu ta chỉ muốn vào diễn đàn để kiểm chứng điều "Anh hùng Seamus" nói có thực sự lố bịch hay không, nhưng lại có phần nào hy vọng nó là thật. Vậy nên cậu ta đã kéo những người bạn có cùng chí hướng vào để họ cùng kiểm chứng với mình.
Sau đó... mọi chuyện hoàn toàn mất kiểm soát.
Họ quá cực đoan. Nhớ lại những gì mà họ đã chửi "nhóm số hiệu", Trần Vũ Hàm cảm thấy trong lòng không ngừng dâng lên cảm giác ghê tởm và tội lỗi không thể nào đè nén.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT