Tiếng hét, tiếng gào và tiếng kêu cứu ở bên ngoài hòa lẫn vào nhau, trong khi bên trong lại im phăng phắc.
Nguyên Chanh lấy cán chổi cài ngang qua tay cầm, giữ chặt hai cánh cửa kính. Cuối cùng, chiếc khóa hình chữ U cũng phát huy tác dụng, giúp Nguyên Chanh và Trịnh Nguyệt có thể buông tay.
Cả nhóm người đứng quây lại thành một vòng, tò mò nhìn quả cầu trắng to tròn, giống như một món đồ chơi bằng lông bông đang lơ lửng giữa không trung, lên lên xuống xuống.
Sắc mặt Nguyên Chanh trắng bệch. Mao Điềm Điềm nghĩ cô bị dọa sợ bởi những con quái vật đang ào đến từ bên ngoài nên vội nắm lấy tay cô để trấn an.
Nguyên Chanh muốn cười nhưng không tài nào cười nổi. Quả cầu trắng này, trông quen quá.
Dù đang ôm lấy vết thương trên tay, nhưng Trịnh Gia Hưng không kìm được sự tò mò, vội hỏi: “Em gái, đây là... là thú cưng của em à? Nó là gì vậy?”
Cô bé giơ tay ra, quả cầu trắng lượn về phía Nguyên Chanh rồi lại lơ lửng trở về nằm gọn trong vòng tay cô bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT