Hồi nhỏ, Nguyên Chanh thường xem các bộ phim cổ trang về cung đấu và gia đấu, trong đó có một cách trừng phạt gọi là “nhặt hạt Phật”. Ý nghĩa ban đầu của hình phạt này cô chưa biết rõ, vì lúc nhỏ chưa hiểu hết, chỉ thấy bề ngoài là phải nhặt những hạt đậu từ một chiếc hộp này sang hộp khác.
Khi đó, cô không hiểu, chỉ nhặt đậu thôi mà, có gì khó đâu, sao lại có thể coi là hình phạt được?
Cho đến hôm nay, cô bị buộc phải “tự nguyện” làm điều tương tự, bị chính ma vật của mình nhốt vào một không gian kín, bắt phải liên tục bắt côn trùng và nhặt trứng suốt không biết bao lâu. Làm việc đến nỗi đầu óc đơ ra, lúc này cô mới thực sự hiểu ra cái cảm giác bị hành hạ bởi những công việc cơ học.
Ngày xưa, người ta chỉ nhặt những hạt đậu đứng yên, còn cô thì phải đối mặt với đám côn trùng nhỏ xíu lại biết bay. Nếu không nhờ rèn luyện suốt cả năm trời để có được thể lực vượt trội, việc dùng tay không bắt côn trùng này chắc hẳn chẳng dễ gì mà làm nổi.
Mãi đến khi không gian do Phương Toán Tử tạo ra không còn có thể duy trì, Nguyên Chanh mới bất đắc dĩ từ bỏ, để lũ Trùng Gặm Hố Đen vừa nở bay đi.
Không ngoài dự đoán, ngay khi không gian Phương Toán Tử biến mất, đám Trùng Gặm Hố Đen vừa mới chào đời lập tức tản ra khắp nơi vì không tìm thấy Mẫu Trùng. Chúng bay loạn mọi hướng, Nguyên Chanh muốn đuổi theo cũng phải tính toán xem hướng nào có nhiều côn trùng hơn để bắt kịp.
May mắn là cô hành động đủ nhanh, bắt được hơn một nửa số côn trùng vừa nở. Do biết không gian Phương Toán Tử có thời gian hạn chế, cô đã ưu tiên bắt Trùng Gặm Hố Đen và tiện tay nhặt một số trứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play