Thực lòng mà nói, Nguyên Chanh đúng là rất tức giận và cô cố ý đánh vào điểm yếu của Tống Dục. Nhưng cô không ngờ Tống Dục lại yếu đuối đến thế. Tinh thần yếu đã đành, tâm lý cũng mong manh vô cùng. Cô mới nói có vài câu mà Tống Dục đã tức đến mức phun cả máu.
Đây là lần đầu tiên trong đời cô thấy ai đó bị tức đến mức thật sự phun máu. Hóa ra những thứ trong phim ảnh không phải chỉ là tưởng tượng!
Nguyên Chanh nhất thời không muốn nói thêm nữa. Nếu cô còn nói thêm vài câu, nhỡ đâu Tống Dục lại tức mà nôn ra máu, rồi lỡ chết thật thì sao?
Loại người như gã, chết thì cũng chẳng đáng tiếc. Nhưng vì gã là thành viên quan trọng của tổ chức tội phạm này nên chính quyền vẫn cần moi thêm thông tin từ gã.
"Xong việc rồi đúng không? Hay là chúng ta đi trước đi." Nguyên Chanh quay sang nói với Tống Ngạn Thanh.
Nhiệm vụ của cô đã hoàn thành, những công việc còn lại như thẩm vấn hay truy bắt tội phạm thì không cần đến cô nữa.
"Đi thôi." Tống Ngạn Thanh xách chiếc vali theo, rời đi trước cùng Nguyên Chanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT