“Tôi không đủ tư cách viết thư tiến cử, không có nghĩa là người khác không đủ tư cách viết!” Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi đi hỏi xem, tôi không tin là xung quanh không có một người bạn nào quen biết ai đó có thể viết thư tiến cử.”
Nói xong, ông ta đẩy cửa phòng, nhanh chóng bước ra ngoài.
Lưu Diệu đứng yên tại chỗ, trầm ngâm, sau đó cầm điện thoại lên, lật danh bạ, bấm một số.
Ông không dám nói rằng có thư tiến cử thì Kiều Tang chắc chắn sẽ vào đại học Ngự Liên Đốn hay học viện Ngự Thú Đế Quốc, nhưng với thiên phú của Kiều Tang, khả năng này không phải là không có.
Thay vì thụ động chờ đợi tin tức từ Siêu Túc Tinh, thà kiếm thêm một lá thư tiến cử đến học viện Ngự Thú Đế Quốc, như vậy dù sau này Kiều Tang không vào được học viện Ngự Thú Đế Quốc, mình cũng xem như đã cố gắng hết sức.
Sau vài tiếng “tút tút”, điện thoại được kết nối, từ loa ngoài vang lên một giọng nói già dặn, trầm ổn:
“Tiểu Lưu hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play