Thi đấu liên tục tới buổi chiều, trừ hai tiếng đồng hồ nghỉ ngơi giữa trưa, đối chiến hoàn toàn không hề gián đoạn.
Buổi chiều, 4 giờ 33 phút.
Hạ Đại Đào thu hồi Dung Bạo Tinh Tinh từ trong sân đi xuống.
“Hôm nay chắc là chúng ta thi xong rồi nhỉ! Tối nay ra ngoài ăn một bữa không?” Hạ Đại Đào cười cười, hôm nay chiến tích toàn thắng khiến tâm tình cậu không tồi.
Theo lý thuyết, đội tuyển đi ra ngoài thi đấu đều được phục vụ ăn uống như nhau, muốn ra ngoài phải được sự đồng ý của huấn luyện viên.
Tuy nhiên, đây vẫn chỉ là vòng bảng. Tôn Bác Diệc cũng biết trình độ của đội tuyển khối 12 trường mình, đồng thời cũng biết ba người tiến vào vòng trong không có vấn đề gì, cho nên hiện tại vẫn không gò bó học trò. Ông cũng không giống huấn luyện viên trường khác, lần nào tuyển thủ trường mình lên thi đấu cũng nhào tới cổ vũ kích thích tinh thần chiến đấu, hoặc là dặn dò chiến thuật này kia.
Chỉ cần có thể thắng, không ảnh hưởng thi đấu, đi ra ngoài ăn một bữa cơm mà thôi, huấn luyện viên tất sẽ đồng ý, Hạ Đại Đào biết rõ điểm này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT