Ngay lúc Kiều Tang đang cười ngây ngô thì điện thoại di động rung lên, Phương Tư Tư gửi tin nhắn đến.

Kiều Tang nghiêm túc lại, bấm vào xem thì phát hiện bạn cùng bàn của cô đã gửi hơn tám cái tin nhắn từ hôm qua.

【 Hôm nay, sao cậu không đi học? 】

【 tớ vừa mới nghe người ta nói lão Ban mời mẹ cậu đến trường, là thật hả!!! 】

【 cậu thi 0 điểm mẹ cậu đã biết chưa? 】

【 Sao cậu không để ý tớ thế 】

【 có đó không, có đó không】

【 Hôm nay sao cậu cũng không đi học vậy! 】

【 sao mẹ cậu lại tới trường nữa vậy, cậu không xảy ra chuyện gì chứ! 】

Tin cuối cùng là vừa mới gửi tới.

【 cậu hết thở rồi à? 】

Kiều Tang gõ gõ trên di động.

【 còn sống 】

Rất nhanh cô liền nhận được phản hồi.

【 oa oa, hóa ra cậu chưa chết. 】

【 hai ngày nay sao không đi học? Cậu biết không, hai ngày nay mặt lão Ban đen như đít nồi. 】

Kiều Tang suy nghĩ một chút.

【 hiện tại là mùa hè mà, biết đâu ổng tắm nắng? 】

******

Nói chuyện phiếm vài câu, Kiều Tang liền nói nguyên nhân xin nghỉ cho Phương Tư Tư nghe.

Phương Tư Tư căn bản không tin.

Không phải cô nàng khinh thường Kiều Tang, mà là tự chủ thức tỉnh trước giờ đều chỉ phát sinh trên những người có thiên phú dị bẩm mà thôi.

Cơ bản đều là nhóm thành tích cao nhất, cũng có một vài cá nhân không yêu thích học tập tự chủ thức tỉnh nhưng cũng sẽ nổi bật ở những phương diện khác.

Còn Kiều Tang í à, thành tích so với cô còn tệ hơn, tuyệt đối không có khả năng.

Kiều Tang cũng không biện giải, chỉ chụp giấy chứng nhận tự chủ thức tỉnh gửi qua.

Bên kia không có động tĩnh.

Hơn mười phút sau, Phương Tư Tư mới nhắn lại.

Kiều Tang cúi đầu xem, khóe miệng giật giật.

【 sau này giàu sang đừng quên tớ. 】

……

……

Kiều Tang không quên Bàn Gia Cưu, cô ra phòng bếp lấy thức ăn dành riêng cho nó rồi mới nghĩ tới cái bụng của mình.

Làm một chén cơm chiên trứng giải quyết xong vấn đề no ấm, thời gian đã là buổi chiều 14 giờ 07 phút.

Có lẽ là lăn lộn cả buổi sáng, Hỏa Nha Cẩu cuộn tròn trên sô pha ngủ ngon lành.

Kiều Tang không quấy rầy nó.

Cô chuẩn bị buổi chiều cầm giấy chứng nhận đến trung tâm ngự thú lần nữa, nhưng thấy Hỏa Nha Cẩu ngủ ngon như vậy nên cô thay đổi kế hoạch.

Kiều Tang nhẹ nhàng vào phòng cầm lấy cuốn 《 phân tích sinh vật siêu phàm lớp 9 》 dựa vào giường đọc.

Vừa mới tra cứu Ngự Thú Điển và các vấn đề liên quan đến người tự chủ thức tỉnh trên điện thoại, cô mới biết được kỳ thi trung học cũng không hề đơn giản.

Ngoài việc làm bài thi trên giấy ra, chờ sau khi thông qua sóng điện từ kích thích thức tỉnh rồi thì sẽ cộng thêm điểm khai phá não vực nữa, khai phá 1% là 20 điểm, 2% chính là 40 điểm.

Điểm tổng các môn thi là 650 thì con số đó thật sự chẳng là gì.

Bộ giáo dục cực kỳ coi trọng những người tự chủ thức tỉnh. Hàng năm, đều có một loạt chính sách chiêu sinh dành cho những người tự chủ thức tỉnh. Tuy nhiên, không một học sinh nào thi 0 điểm mà được lên cấp ba.

Trường nghề thì có tuyển nhưng Kiều Tang không muốn.

Người tự chủ thức tỉnh có thể thông qua hai con đường là: cử đi học và đợt tuyển sinh đặc biệt để vào trung học phổ thông ngự thú.

Cử đi học, ngoại trừ có tên đề cử ra còn phải xem thành tích ba năm cấp hai. Nhà trường sẽ gửi thông tin học sinh được tiến cử đến trường trung học phổ thông để tiến hành xét tuyển tư cách nhập học.

Về phần Kiều Tang, cô luôn đứng thứ ba từ dưới lên trong lớp, cho dù có tự mình thức tỉnh thì nhà trường cũng sẽ không tiến cử.

Con đường tuyển sinh đặc biệt còn lại là lựa chọn dành cho Kiều Tang.

Hàng năm, 108 trường trung học phổ thông ở thành phố Hàng Cảng đều sẽ ra chính sách tuyển sinh đặc biệt, mỗi học sinh được báo danh vào hai trường, chờ sau khi hồ sơ được xét duyệt thì có thể tham gia cuộc thi tương ứng.

Những thí sinh vượt qua kỳ tuyển sinh đặc biệt vẫn phải tham gia kỳ thi tuyển sinh trung học như mọi người.

Thành tích thi phải đạt tới số điểm chỉ định mới có thể lên được cấp ba ngự thú.

Mặc dù điểm chuẩn của mỗi trường khác nhau, nhưng có một điểm chung —— đều phải tham gia kỳ thi trung học phổ thông.

Kiều Tang có chút bất đắc dĩ, kiểu gì cũng phải thi cả.

……

……

Hoàng hôn buông xuống, tiếng Hoả Nha Cẩu sủa từ phòng khách truyền vào.

Kiều Tang buông sách ra khỏi phòng.

“Gâu!”

Hỏa Nha Cẩu nhảy phóc vào lòng Kiều Tang.

Kiều Tang vuốt đầu nó, trong lòng mềm nhũn.

Hết cách nên mới chọn một con Hỏa Nha Cẩu mà cô thấy vừa mắt, không ngờ nó lại ngoan như vậy, đúng là duyên phận mà.

Một người một thú ngồi trên sô pha xem TV.

Bàn Gia Cưu bự con nên ngồi dưới đất.

Hỏa Nha Cẩu chưa từng thấy đồ vật mới lạ thế này, đôi mắt lộ ra hưng phấn.

Nếu không bị Kiều Tang ôm trong ngực, e rằng đã chạy đến dán mặt vào TV xem.

Trong TV đang phát dự báo thời tiết.

Nữ MC mặc vest nói tiếng phổ thông tiêu chuẩn: “Theo Thiên Tượng Oa Oa kiểm tra đo lường, ngày mai thành phố Bàn Đài trong xanh, nhiều mây, nhiệt độ từ 30℃ đến 36℃, đề nghị nên…”

Hỏa Nha Cẩu trừng lớn mắt, vì sao bên trong có người?

Kiều Tang chuyển kênh.

Ở thế giới ngự thú, muốn tỉ lệ người xem cao, ngự thú sư và sinh vật siêu phàm chính là vấn đề luôn được mọi người quan tâm đến.

Các đài truyền hình lớn rõ ràng nắm giữ tinh túy trong đó, tùy tiện chuyển kênh cũng đều là những tin tức liên quan đến ngự thú sư.

“Thưa anh Vương Điển Áo, xin hỏi anh và cô La Đường đang yêu có phải thật không ạ?” Microphone của phóng viên suýt chút nữa đụng cả vào mặt thanh niên.

“Là thật.” Thanh niên hào phóng thừa nhận.

“Hai người sắp tới sẽ tham gia trận đấu ở khu vực Dự Hoa. Nếu chạm trán nhau trên sàn đấu, anh sẽ nương tay chứ?” Một phóng viên khác hỏi tiếp.

“Sẽ không, La Đường là ngự thú sư ưu tú, nếu đối chiến với cô ấy, tôi không nắm chắc trăm phần trăm thắng đâu.” Thanh niên cười trả lời.

“Xin hỏi Giáp Đạp Tiêm Hùng của anh……”

Kiều Tang lại chuyển kênh, màn hình vừa thay đổi, một con Lôi Giác Tê màu xanh nước biển xuất hiện trước mặt Hoả Nha Cẩu.

Ánh mắt nó hung mãnh, chi sau to khỏe liên tục cày ruộng, ánh sáng tím bao bọc khắp người, phát ra âm thanh tạch tạch, giống như giây tiếp theo liền từ TV lao ra.

Thân thể Hỏa Nha Cẩu cứng đờ, lông tóc từ từ dựng ngược lên.

“Lôi Giác Tê kiên trì dưới cơn lốc xoáy của Hắc Phong Lang! Nó không hề nao núng! Nhìn như sắp thi triển chiêu thức đặc biệt nào đó, không biết tuyển thủ Hứa Chu tiếp theo sẽ làm gì!" Bình luận viên hưng phấn giải thích. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)

Đây là chương trình phát lại. Hàng năm, các khu vực mỗi năm đều sẽ tổ chức các giải đấu. Kênh Kiều Tang đang xem chính là kênh chuyên môn truyền phát tin ngự thú sư thi đấu ở thành phố Hàng Cảng.

Màn ảnh cắt đến Hắc Phong Lang toàn thân đen thui.

Đôi mắt xanh lam của Hắc Phong Lang mang theo sát khí, cơ thể dính đầy máu, thở hổn hển, bởi vì lông là màu đen nên không thấy rõ miệng vết thương, chỉ có một chút máu tích trên mặt đất mới nhìn ra nó bị thương.

Hỏa Nha Cẩu thả lỏng lại.

“Sau khi Hắc Phong Lang sử dụng gió lốc, thể lực rõ ràng sa sút……”

Bình luận viên còn chưa nói xong, hình ảnh lại chuyển đến trên người Lôi Giác Tê.

Vòng cung màu tím trên cơ thể nó càng lúc càng mãnh liệt, khi còn cách khoảng hai mét, cuối cùng nó lao ra ngoài.

“Bùm!”

TV phát ra tiếng nổ mạnh, báo hỏng……

Không khí phảng phất ngưng tụ lại.

Kiều Tang máy móc nhìn về phía Hỏa Nha Cẩu, ánh mắt dại ra, há miệng thở dốc muốn nói gì đó, nhưng chưa lên tiếng.

“Gâu!” Hỏa Nha Cẩu quay đầu chui vào lòng Kiều Tang.

Cái tên trong hộp khủng bố quá đi, làm nó sợ muốn chết!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play