Mộc Hề Chi ấp úng một lúc mới nói: “Ta là bằng hữu của hắn.”
Hỷ Đới hiểu ý, tìm tiểu nhị xin giấy bút, viết một đơn thuốc, đưa cho nàng: “Ngươi có thể thử dùng cái này để làm dịu, nếu không được thì ta cũng hết cách.”
“Được, đa tạ cô nương.” Mộc Hề Chi cẩn thận cất tờ giấy ghi đơn thuốc.
Thấy không còn việc gì nữa, Hỷ Đới trở về bên cạnh Trương Ngọc. Mộc Hề Chi định đi lấy thuốc sắc cho Chúc Huyền Tri uống trước, sau đó đến dòng sông ngầm trước khi trời tối, ở bên cạnh Hỷ Lạc, tránh bị đá ra khỏi ý niệm.
Thị trấn Thiên Khư có rất nhiều tiệm thuốc, Mộc Hề Chi không mất nhiều thời gian đã tìm được tiệm thuốc có thể sắc thuốc giúp nàng, chỉ là phải trả thêm chút bạc, nàng không tiếc, dù sao cũng là dùng tiền của hắn.
Trong lúc chờ dược đồng của tiệm thuốc sắc thuốc, bọn họ được sắp xếp ngồi ở hậu viện của tiệm thuốc.
Chúc Huyền Tri dựa vào cột, chân dài hơi co lại, vạt áo đỏ chạm đất, mái tóc trắng dài vẫn xõa tung, thỉnh thoảng bay bay trong gió, Mộc Hề Chi ngồi gần, bị tóc hắn cọ vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play