Chúc Huyền Tri ném chuỗi chuông gió bằng xương cho nàng, đẩy cửa nhà gỗ đi vào trong: “Đúng vậy, chẳng phải ngươi là Thông Linh Sư sao, hẳn là có thể thông qua chuỗi chuông gió này tiến vào thế giới ý niệm của chủ nhân bộ xương.”
Sàn nhà gỗ đã cũ, cho dù người bước lên có nhẹ nhàng đến đâu cũng sẽ phát ra tiếng “kẽo kẹt”. Hắn đi vào trong: “Tuy chỉ là một chút xương, nhưng cũng là một phần của con người, đúng không?”
Mộc Hề Chi luôn tôn trọng thi thể của người khác, xương người cũng vậy.
Nàng lấy hai tay nâng chuỗi chuông gió bằng xương người, đi theo sau hắn: “Ta không thể tiến vào thế giới ý niệm của người khác chỉ với một chút xương người, ngươi đừng quên, ta chỉ có tu vi tam giai, còn thấp lắm.”
Thuật Thông Linh cũng chia cấp bậc, tu vi của tu sĩ càng cao, thuật Thông Linh càng lợi hại, còn nàng, cần phải trực tiếp chạm vào người, yêu, ma, hoặc chạm vào toàn bộ thi thể của bọn họ mới được.
Chúc Huyền Tri như vừa mới nhớ ra nàng chỉ có tu vi tam giai: “Vậy ngươi ném chuỗi chuông gió đi.”
Mộc Hề Chi đặt chuỗi chuông gió lên bàn trong nhà gỗ, tuy nàng không muốn nán lại trong ngôi làng kỳ quái này, nhưng dòng sông ngầm có quỷ đả tường, cho dù bọn họ có linh lực cũng không thể đi ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play