-" Chời đất cơi, yêu tụi bây quá đúng là bạn tốt mà." Tôi bày ra cái mặt thảo mai giả trân mà cảm ơn tụi bạn của tôi.
-" Biết vậy thì bao nước cho tụi tao đi"
Ủa Quỳnh sao Quỳnh lại nói vậy nữa, sao Quỳnh xỉa tui nữa dị.
-" Lớp trưởng bao nước đeeeeeeeee"
-" Đúng rồi, bao đê."
-" Bây ơi cỡ này tao nghèo lắm bây ơi" chời ơi sao mà ăn hiếp tui dữ vậy nè, mà nói vậy thoi chứ cũng đãi cho tụi nó chầu nước, chứ công tình chép bài cho tui mà giờ từ chối thì sống lỗi quá, làm vậy ai coi được.
-" Xạo ke, con gái tiệm vàng, vàng đeo tới nách mà nói không có tiền, nói vậy ai tin mậy." nhỏ Quỳnh ở trên nó quay xuống nả tui kìa quí dị ơi.
-" Gòi gòi, tao biết gòi, uống gì trà đào ha" Ui cha cha chưa gì mà bay hết 100k tiền nước cho cái bầynayf rồi, đau từng khúc ruột á chời.
-"okee..."
‘ Tùng, tùng, tùng’
-" Học sinh nghiêm."
-" Cả lớp ngồi xuống."
Ui cha cha, từ lúc cô giáo Hà đi vào lớp là tui để ý cái nhân dạng đi phía sau cô rồi đi thẳng vào lớp.
-" Chào cả lớp, hôm nay lớp mình có học sinh mới nha. Rồi giới thiệu đi em. "
-" Chào các bạn, mình là Võ Khoa, chuyển đến từ trường THPT Cơ Sở A, rất hân hạnh được đồng hành cùng với mọi người trong thời gian sắp tới. "
Éc, ể thằng cha hòi sớm tui xỉa kìa. Chời cơi, oan gia ngõ hẹp, Trái Đất nhỏ bằng cái lỗ mũi tui ha gì mà giờ gặp lại thằng cha này vậy trời.
‘ bốp, bốp, bốp’
Tiếng vỗ tay cứ oang oang trong đầu tui còn kèm theo mấy câu " đẹp trai quá"," ê bây, cao quá"," má, tao chết đây"... clm mấy nhỏ này mù quáng quá rồi. Đừng có tin vào cái mặt lừa người đó, đẹp thì có đẹp, cao thì có cao mà mỗi tội khùng khùng với hơi ba lơn.
-" Được rồi, em xuống ngồi ở chỗ trống phía sau lớp trưởng nha."
-" Dạ"
Thấy thằng Khoa bước xuống là tui thấy nó nhìn tui liền, kiểu như nó tìm thấy cái gì thú vị lắm vậy á. Kiểu là ' này cô bé, em thật thú vị '.Sì tay tổng tài hả cha, coi chừng tổng tài không thấy mà thấy tổng đài á. Thấy nó nhìn thì tui cũng nhìn nó lại, ngại gì mà không va nhau. Ngồi xuống thì ngồi yên không thì lấy bài ra tập trung coi đi mắc cái gì ghẹo tui.
-" Xin chào nha, bé đẹp hung dữ. "
-" Tránh xa tui ra nha."
Thấy tui với thằng bạn mới này chào hỏi nhau kiểu kì cục thì cái tổ hợp nhóm bạn xà bần của tui nó quay xuống với mấy cái bộ mặt đầy dấu chấm hỏi.
Chài ai, qua hai tiết văn thì cuối cùng tui cũng được giải thoát, được ra chơi rồi. Mặc dù cô giáo Hà dạy văn là mẹ tui nhưng tui không thể nào thoát khỏi cơn buồn ngủ cứ quyến rũ tui được, không thể cưỡng lại được.
-" Nè lớp trưởng, lớp trưởng tên gì vậy."
-" Tên gì kệ tui."
-" Nó tên Thanh Nhân á, còn tui tên Thúy Quỳnh nè" Ủa Quỳnh, ngày nay ba lần rồi á Quỳnh, sao Quỳnh chống đối tuiii.
-" Còn tao tên Anh Tú"
-" Tao tên Văn Anh, kế mày là Quốc Bảo chắc biết rồi ha."
-" Ok, có gì giúp đỡ tui với nghen, mới về còn lạ nước lại cái quá."
-" Ok, ba này mấy tao làm được."
‘Tùng, tùng, tùng’
Chời ơi, hổm rài nghỉ 5 ngày bây giờ đâm ra tui bị lười á. Giờ quay lại cái cảnh 5 tiết từ trưa tới chiều thên cái thời tiết nắng muốn chảy mỡ như này, ta nói nó quãi gì đâu á.
Qua một chặng đường dài đầy cám dỗ của mấy chiếc xe đồ ăn vặt thì cuối cùng tui cũng yên ổn về tới nhà.
Tắm lẹ, tắm lẹ đi đưa cơm cho tía dà.
Nhiệm vụ của tui á. Mẹ tui đi dạy xong là quẹo thẳng xuống tiệm vàng luôn.
Tăng tà tăng tá tăng.
Tui tung ta tung tăng đi trong chợ, còn hát nghêu ngao nữa chứ, còn 2 - 3 mét là tới chỗ tiệm của ba tui rồi thì đâu đó một nhân vật xuất hiện. Thằng Khoa học sinh mới, nó đâu đâu nhảy ra, làm tui hú hồn chim én luôn hà.
-" Ủa Nhân, Nhân đi chợ hả, ăn trái cây hong, tui bán cho nè."