Trở lại văn phòng, Lý Tranh tưới nước cho cây trầu bà vàng bên bệ cửa sổ, sau đó lấy một gói hạt cà phê trong ngăn kéo cho vào máy xay. Một lát sau, một mùi thơm quyến rũ thoang thoảng từ bình cà phê, mang lại hơi ấm cho ngày đông giá lạnh.
Lý Tranh rót cho mỗi người một tách cà phê và chúng tôi ngồi xung quanh. Tôi không biết từ khi nào, ba người chúng tôi đã hình thành thói quen sau khi thao tác hiện trường xong quay về cơ quan cùng ngồi thảo luận.
“Tưởng vụ án này dễ dàng, không ngờ lại hóc búa như vậy. Ngộ độc khí carbon monoxide đã được loại trừ rồi. Vương Mãnh nhấp một ngụm cà phê, “Ngon!” Lông mày của cậu ấy giãn ra, “Nói chuyện thoải mái đi, cứ mạnh dạn mà suy đoán, không cần quá để ý đến bằng chứng đâu.”
“Từ việc khám nghiệm tử thi, có thể loại trừ tổn thương cơ học đã gây ra cái chết. Có thể là một cơn đau tim đột ngột khi đang ngâm mình trong bồn tắm?” Lý Tranh quả nhiên bắt đầu đưa ra một suy đoán táo bạo, “Trên ti vi toàn diễn biến như thế.”
Tôi định bác bỏ, nhưng cảm thấy những gì Lý Tranh nói có vẻ có lý. Một mặt, rò rỉ khí gas sẽ dẫn đến tình trạng thiếu oxy trong nhà; mặt khác, việc tắm bồn sẽ gây giãn mạch và tăng tốc độ lưu thông máu. Tình trạng thiếu oxy và tuần hoàn tăng tốc sẽ gây áp lực lên hệ tim mạch và mạch máu não của con người.
“Đúng! Cậu họ tôi bị xuất huyết não khi đang tắm, bây giờ còn chưa xuất viện đây này!” Vương Mãnh gật đầu tán thành.
“Đánh giá từ hiện trường, tên trộm chắc chắn đã lẻn vào. Liệu có phải hắn đã giết Hứa Phong không?” Vương Mãnh gãi đầu thở dài, “Nếu tên trộm không lẻn vào, vụ án có lẽ đã không tốn công sức như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play