Màn đêm dần buông xuống, chúng tôi thu dọn đồ đạc dưới ánh đèn còn sót lại. Trương Thiện Lâm bước tới: “Cũng không còn sớm sủa gì nữa rồi, chúng ta cùng ăn bữa cơm tối nhé? Để chủ nhà tôi thết đãi các vị một bữa!”
Tôi thản nhiên nhíu mày: “Ý tốt của giám đốc Trương chúng tôi xin nhận, tối nay chúng tôi phải tăng ca, bữa tối thôi để sau đi.”
Chúng tôi bước ra khỏi sân nhà, anh chị em của Tô Tử Văn vẫn đang chơi chiếc xe đó. Lý Tranh bước tới định xoa đầu bé gái nhưng cô bé vội trốn mất.
“Đồng chí cảnh sát xin dừng bước!” Kim Á Mộc và Tôn Hữu Lâm chạy đuổi theo ra đến nơi, “Ngày mai chúng tôi có thể mang cháu đi hỏa thiêu không?” Tôi từ chối yêu cầu của họ: “Thi thể của cháu bé phải bảo quản lạnh trong vài ngày, đợi sau khi viết xong chứng thư giám định, gia đình không có kiến nghị rồi mới đem đi hỏa thiêu.”
“Chi phí bảo quản lạnh đắt lắm.” Tô Hữu Lâm vẻ mặt bất lực, Kim Á Mộc xua tay nên anh ta không nói thêm gì nữa.
Tôi quay đầu nhìn lại, màn đêm như nuốt chửng cả ngôi làng.
Trên đường đến phòng khám nghiệm, chúng tôi tạt vào một tiệm mì ăn vội. Vừa về tới nơi thì thi thể của Tô Tử Văn cũng được vận chuyển tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT