Edit: Tân
Tôn Giai Long trước giả vờ quan tâm, sau đó lơ đãng tỏ ra thiện ý, cuối cùng lại tặng chút quà nhỏ, khiến đối phương cảm động mà mắc câu. Chiêu này trước nay lần nào hắn dùng cũng thành công.
Tôn Giai Long lấy từ trong ngực ra một miếng bánh mì đã biến màu đen, chỉ còn một nửa. Phần còn lại hắn đã ăn vào buổi sáng.
"Cô chưa ăn gì phải không? Cái này cho cô." Cậu ta nghĩ bụng: Thời buổi thức ăn khan hiếm như vậy, cô ta không cảm động mà nhận lấy mới lạ.
Thẩm Tầm nhìn miếng bánh mì, lộ vẻ ghét bỏ, nhưng bởi vì đang đeo kính bảo hộ và khăn quàng cổ che kín mặt, nên Tôn Giai Long không thể nhìn rõ biểu cảm của cô.
Chỉ thế này thôi sao? Cô còn tưởng Tôn Giai Long có thể đưa ra thứ gì tốt hơn.
Nói thật thì, Tôn Gia Hồng nhìn có vẻ thông minh, nhưng sao mẹ và em trai cô ta lại có cái đức hạnh như này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT