Edit: Tân
Mọi người tranh nhau chạy về phía lối ra duy nhất của con phố, nhưng trớ trêu thay, chính họ đã tự dựng chướng ngại vật chắn ngang lối thoát duy nhất đó.
"Ha ha ha, đúng là bọn ngu, buồn cười quá." Thẩm Tầm ngồi cạnh Lai Phúc, mở bình nước uống một ngụm, rồi rót một ly cho Lai Phúc. Một người một báo, ngồi yên tĩnh trong góc như chẳng liên quan gì đến thế giới hỗn loạn ngoài kia.
Đoàng! Đoàng! Mấy tiếng súng vang lên khiến Thẩm Tầm cố gắng thu mình lại để giảm thiểu sự chú ý vào mình: “Nhích cái mông qua chút, chừa chỗ cho tao với.”
Lai Phúc ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cô rồi miễn cưỡng nhích mông, nhường một khoảng nhỏ. Thẩm Tầm nhanh chóng nấp vào phía sau.
“Mẹ kiếp, chúng ta bị chơi xỏ rồi!” Ngô Lượng giận dữ, nâng súng nhắm thẳng về phía vị trí của Thẩm Tầm, không chút do dự bóp cò.
Nếu không phải nữ nhân kia hét lên "chạy mau", thì đám ngốc này sao có thể hoảng loạn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT