Đến 8 giờ 30, tốc độ máy chạy bộ chậm lại, thời gian một giờ đã kết thúc. Thẩm Tầm đi bộ chậm thêm mười phút nữa, cảm thấy cơ bắp ở bắp chân và đùi có chút mỏi, nhưng vẫn chịu được.
Dù đã tiêm thuốc cải tạo gen, sức mạnh được tăng lên, nhưng độ bền của cơ thể lại như cũ, nên không thể phát huy hết khả năng cơ thể được. Nếu là thân thể yếu ớt trước đây, chạy nửa tiếng thôi đã nằm bẹp rồi.
Giờ chỉ cảm thấy hơi mệt chút thôi. Quả nhiên, chỉ có rèn luyện đến giới hạn mới có thể phát triển được tiềm năng của cơ thể.Khi máy chạy bộ hoàn toàn dừng hẳn, Thẩm Tầm bước xuống.
“Nhóc sao thế này?” Cô nhìn thấy Lai Phúc đang nằm bẹp dưới đất như con mèo chết, liền túm lấy phần da mềm sau cổ nó, nhấc lên đối diện với mình.
Lai Phúc thở hổn hển, rõ ràng là mệt lả rồi.
Thẩm Tầm đặt nó sang một bên, rồi tiến về phía một dụng cụ khác, tiếp tục tập luyện. Suốt cả buổi sáng, cô dành toàn bộ thời gian cho việc tập luyện. Có chút mệt mỏi, Thẩm Tầm nằm dài trên tấm thảm, áo đã ướt đẫm mồ hôi.
Thậm chí có thể vắt ra nước. Lai Phúc chạy đến bên cô, thè lưỡi liếm những giọt mồ hôi trên cằm cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT