[TN70] Nữ Phụ Pháo Hôi Gả Cho Quân Nhân, Nghịch Mệnh Phản Công

Chương 6


3 tuần

trướctiếp

Tô Mạt không đáp, còn Lục Trường Chinh lại nói: "Một thời gian nữa."

Tuy đang nói nhưng Lục Trường Chinh cũng không đạp chậm lại, thoáng cái đã chạy xe qua đại đội.

Thím Thúy Hoa nhận được câu khẳng định thì vui lắm.

Cuối cùng bà ta cũng thắng Lý Nguyệt Nga được một lần!

Thím Thúy Hoa tên Lý Thúy Hoa, từ bé đã là đối thủ với mẹ Lý Nguyệt Nga của Lục Trường Chinh. Hai người so bì từ bé tới lớn, giờ già rồi vẫn thích cạnh tranh.

Lúc bé so ăn mặc, lập gia đình rồi so chồng, sinh đẻ so con, giờ già rồi so con dâu. Có lẽ sau một thời gian nữa họ sẽ so tới cháu.

Nhưng dù so về cái gì Lý Thúy Hoa cũng kém hơn Lý Nguyệt Nga một bậc.

Hai người họ sinh vào những năm 20, từ tên họ đã thấy được nhà Lý Nguyệt Nga khá giả hơn nhà Lý Thúy Hoa. Lúc nhỏ khi Lý Nguyệt Nga học xong hai năm trường tư thục, còn Lý Thúy Hoa mới được nghe giảng lén vài ngày bên ngoài.

Lớn lên, hai người cũng được gả tới thôn Lục Gia. Lẽ ra điều kiện của người Lý Thúy Hoa gả cũng khá tốt, đột nhiên cha chồng của Lý Nguyệt Nga lại tham gia cách mạng quay về, còn mang theo không ít bí mật Đảng về. Sau này dựng nước, cải cách, công xã hóa, cha chồng của Lý Nguyệt Nga đã trở thành bí thư đại đội. Lúc này Lý Thúy Hoa lại thua kém một bậc tiếp.

Khó khăn lắm mới chờ tới lúc cha chồng Lý Nguyệt Nga nghỉ hưu, nhưng chồng của Lý Nguyệt Nga lại lên thay chức. Còn chồng của Lý Thúy Hoa chỉ làm đội trưởng đội dân quân. Lý Thúy Hoa lại thua kém một bậc tiếp.

Sau này khi con cái lớn, con trai nhỏ Lục Hưng Hữu của Lý Thúy Hoa đi lính cùng đợt với con trai Lục Trường Chinh của Lý Nguyệt Nga. Cuối cùng Lục Trường Chinh trở thành sĩ quan trong quân đội, còn Lục Hưng Hữu đã giải ngũ về nhà hai năm trước. Lý Thúy Hoa lại thua kém tiếp.

May mắn ở chỗ, sau khi giải ngũ, bộ đội đã sắp xếp một công việc vận chuyển trong huyện cho Lục Hưng Hữu, tiền lương mỗi tháng là 48 tệ.

Lý Thúy Hoa còn từng ra vẻ vì chuyện này rất lâu.

Sau này nghe được đãi ngộ cấp bậc của Lục Trường Chinh từ chỗ con trai, bà ta giận tới mức nằm liệt ở nhà hai ngày.

May mà con trai bà ta cũng không chịu thua kém ai, lúc đầu năm đã cưới một cô vợ. Cô vợ này là người trong thành phố, làm trong nhà máy cơ khí, ăn lương theo sản phẩm. Mỗi tháng nhận 28 công tiền lương. Vì vậy nhà bà ta đã có hai người làm công ăn lương.

Nhìn khắp đại đội có nhà nào lấy được cô vợ làm công ăn lương trong thành phố đâu.

Đó là vinh dự duy nhất của Lý Thúy Hoa.

Giờ lại nghe nói Lục Trường Chinh sẽ về xem mắt, nghe nói là một nữ binh làm trong văn công đoàn bộ đội. Nếu là vậy thì cô con dâu nhà bà ta sao mà so được?

Chuyện này không thể thành được!

Đúng là trời cao có mắt, để Lục Trường Chinh cứu thanh niên trí thức Tô.

Nếu bà ta không nhân cơ hội này khiến quan hệ của họ thành thật thì rất có lỗi với trời cao.

Cứ thế, ba cô con dâu của Lý Nguyệt Nga sẽ chẳng có ai so được với cô con dâu của bà ta.

Thế là bà ta thắng một ván!

Bà ta nghe con trai nói hiện tại trong thành phố rất loạn, có lẽ các thanh niên trí thức về quê này sẽ không thể quay lại thành phố được nữa.

Thanh niên trí thức Tô tới từ Thượng Hải thì sao chứ, giờ không quay về thành phố được, ở nông thôn tay không thể làm, vai không thể vác. Tiền công còn thua xa đám trẻ con trong thôn, vừa nhìn đã biết phải sống dựa vào Lục Trường Chinh.

Nhìn bộ dạng mềm yếu kia, có lẽ cũng là một con ma bệnh, sinh đẻ được hay không còn không biết.

Nhìn cái thân thể kia của Lục Trường Chinh, có lẽ mới chung phòng được hai hôm đã ngủm củ tỏi. Nếu vậy đứa con có tương lai nhất của Lý Nguyệt Nga sẽ thành người góa vợ.

Lý Thúy Hoa càng nghĩ càng đẹp, không nhịn được phì cười.

"Thúy Hoa, sao Lục Trường Chinh cưới vợ mà bà lại vui vẻ như thế?" Một bà thím đứng cạnh cảm thấy khó hiểu. Lý Thúy Hoa và Lý Nguyệt Nga không hợp nhau, giờ con trai Lý Nguyệt Nga cưới vợ, sao bà ta lại vui như thế?

"Chẳng phải là do sắp được ăn cỗ à, đã lâu không được ăn thịt nên giờ cứ nghĩ tới đã thấy vui." Lý Thúy Hoa bật cười.

"Đúng là lâu rồi chưa được ăn thịt, không biết nhà họ mổ heo khi nào nữa. Năm nay nhà tôi làm rất năng suất, công điểm nhiều hơn năm ngoái, chắc sẽ được chia nhiều thịt hơn." Một bà thím khác nói.

"Mà không đúng, Thúy Hoa, nhà bà có hai người lĩnh lương, hàng tháng được bao nhiêu là tiền sao lại không mua chút thịt biếu mẹ?" Có bà thím nhìn ra suy nghĩ của Lý Thúy Hoa, bắt đầu mỉm cười châm chọc.

Khắp đại đội có ai không biết ngày nào Lý Thiếu Hoa cũng đi khoe khắp nơi con trai con dâu biếu mình cái gì, lần nào về cũng cắt một miếng thịt to mang về. Chắc giờ thấy Lý Nguyệt Nga gặp xui nên ngay cả cái cớ thèm ăn thịt cũng nói ra.

"Ôi chao, tất nhiên là có quà biếu. Nhưng nhà đông người, tôi lại là người thương con thương cháu nên chỉ ăn có vài miếng."

"Lục Trường Chinh là sĩ quan đấy, cưới vợ chắc chắn sẽ không hề kém cạnh. Bây giờ chúng ta phải ráng nhịn bụng để ăn rồi." Lý Thúy Hoa vội đổi chủ đề, dẫn dắt mọi người nói sang chuyện khác...

*

Tâm trạng của Lục Trường Chinh rất tốt, anh đạp xe đưa Tô Mạt về viện thanh niên trí thức.

"Đồng chí Tô, em xem đi, mọi người đều đang chờ ăn tiệc cưới của chúng ta đấy. Chúng ta có nên nâng tiến độ lên không?"

Tô Mạt trừng mắt nhìn anh.

Lục Trường Chinh cười ngốc nghếch, nói: "Dạ dạ dạ, nghe lời đồng chí Tô hết, đồng chí Tô nói lúc nào thì là lúc đó."

"Em mau vào trong nghỉ ngơi một lát đi. Bây giờ tôi phải nhân lúc chưa tan tầm đi làm chút việc giúp mẹ. Em cứ nghỉ ngơi hai ngày, bồi dưỡng sức khỏe cho tốt, đừng có vội đi làm việc nhé, đằng nào vụ thu cũng sắp hết rồi."

Ai từng làm cũng biết làm ruộng rất mệt, từ nhỏ anh đã không thích làm ruộng rồi. Sau này kết hôn xong, anh cũng không cho cô làm ruộng, dù sao tiền trợ cấp của anh cũng dư sức nuôi cô.

"Em mau vào đi." Lục Trường Chinh giục Tô Mạt vào trong nghỉ ngơi.

Anh phải đi bàn bạc lại với mẹ, lớn chừng này hiếm khi mới tìm được một người vừa ý, không thể làm cô ấy ấm ức được. Cái gì người khác có cô ấy cũng phải có. Cái gì người khác không có, cô ấy vẫn có.

Lục Trường Chinh bắt đầu tính toán xem nên mua sắm gì khi kết hôn.

Những vật dụng hai chân cần có trong phòng tân hôn nhà anh đều có cả rồi, đồ đạc trong hai phòng đã được mua đủ, lò đất đã có, tủ đựng đồ lớn, bàn đất, băng ghế cũng đủ cả.

Phải rồi, vẫn thiếu một cái bàn trang điểm, vợ anh vừa nhìn đã biết là một người thích làm đẹp, phải mau chóng chuẩn gọi thợ mộc chuẩn bị cho cô ấy...

Còn ba món quan trọng thì phải hỏi xem trong nhà đã chuẩn bị phiếu được chưa, nếu chưa anh phải nghĩ cách lấy được, sau đó dẫn cô lên thành phố mua luôn.

Còn cả giấy kết hôn nữa, phải gửi điện báo lên quân đội để thủ trưởng phê gấp. Thôi, gọi điện thoại vẫn nhanh hơn, tới lúc đó gọi điện thoại thẳng tới là được.

Phải chụp cả ảnh kết hôn nữa, không những phải chụp ảnh kết hôn mà còn phải chụp riêng mấy bức ảnh cho vợ của anh. Lúc đó anh sẽ mang ảnh của vợ vào quân đội, khi nhớ sẽ bỏ ra ngắm.

Hiện tại cấp bậc của anh mới là phó đoàn trường, phải lên cấp bậc đoàn trưởng mới xin cho người thân theo quân được. Anh phải cố gắng hơn để cô có thể sớm ngày theo quân...


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp