Tô Mạt tan học về nhà, thấy vợ chồng bác cả tới chơi thì vui mừng khôn xiết, vội chạy ngược ra ngoài mua chút thức ăn về. Trường học khai giảng được một tháng, Tô Mạt đã quen với nhịp sống ở trường, hiểu rõ quy luật và thích ứng với nó, thế nên không còn mệt mỏi như trước.
Sau khi ăn xong, người lớn đuổi sắp nhỏ ra xem TV, Tô Đình Đức bắt đầu kể lại chuyện hôm nay họ đi xem những di vật còn lại trong nhà cũ, trong đó có những gì cũng được liệt kê sơ bộ cho mọi người biết, thậm chí còn nói cả việc họ tự quyết định cầm vài món tặng cho người ngoài.
"Anh cả à, hiện tại mà lấy mấy thứ này đi tặng người khác thì liệu có ổn không?" Tô Đình Khiêm hỏi, sợ lại khiến đám sói đói để mắt tới nhà họ.
Tô Đình Đức phủi tay, đáp: "Dù anh có bảo chúng ta không thừa kế được gì cũng chẳng có ai tin đâu, trái lại còn cho rằng anh không thành thật, đã thế chi bằng cứ hào phóng cho đi vài thứ, lại bảo không còn bao nhiêu, như vậy những người đã cầm quà của chúng ta sẽ giúp chúng ta che giấu một chút."
"Thời thế thay đổi nhanh lắm, không chừng sau này cũng chẳng cần phải giấu diếm nữa." Tô Đình Đức nhắc nhở.
Nếu đồ vẫn còn, Tô Đình Đức cảm thấy nên dùng quan hệ để điều Tô Đình Khiêm tới Thượng Hải, suy cho cùng có người nhà trông chừng vẫn đỡ hơn nhiều.
"Được, chờ tới nghỉ đông, cháu sẽ lập tức cùng cha mẹ trở về." Tô Mạt nhanh nhẹn tiếp lời, đỡ cho Tô Đình Khiêm dao động, muốn về ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT