[Zhihu] Cánh bướm mê hoặc

Chương 3


4 tuần


15

“Có biết vì sao tao lại chọn mày trong nhiều đứa trẻ ở cô nhi viện không?”

“Vì mày có một đôi mắt rất giống cô ta.”

Người đàn ông mỉm cười, nhưng khóe mắt u tối.

Không gian xung quanh dường như bị đông cứng, Thẩm Điệp không nghe được bất cứ âm thanh nào nhịp tim của bản thân.

Hắn vô cùng sợ hãi, nhưng không chạy đi.

Người đàn ông trước mặt đưa hắn về nhà từ cô nhi viện, Thẩm Điệp đã từng khờ dại cho rằng từ nay về sau hắn sẽ có một người bố yêu mình.

Đáng tiếc, hắn gặp phải một tên điên mất trí.

Thẩm Điệp nhìn vào đôi mắt của người đàn ông, chợt hỏi: “Ông giấu dì ở đâu?”

Vẻ mặt người đàn ông căng thẳng trong giây lát rồi lập tức thả lỏng, hắn nói với giọng điệu quyến luyến không thôi : “Cô ấy vẫn luôn ở đây mà. Cô ấy muốn rời xa tao, nhưng làm sao tao có thể để vợ mình rời đi chứ?”

Những bông hoa diên vĩ màu tím lam nở rộ, màn đêm bao phủ khiến chúng thêm phần quyến rũ.

Chúng định sẵn sẽ nở thành những bông hoa xinh đẹp ngay khi được trồng, vì máu thịt phân hủy sẽ cung cấp chất dinh dưỡng cho những hạt giống này.

Lúc này, Thẩm Điệp như bị đẩy đến bên bờ vực, thậm chí hắn còn đoán được số phận tất yếu của mình là rơi khỏi vách đá mà không có sự lựa chọn nào khác.

“Tao nuôi mày nhiều năm vậy rồi, mày cũng nên trả lại cho tao chút gì chứ?”

Giọng nói của người đàn ông vang lên bên tai hắn như lời thì thầm của ma quỷ.

“Làm gì?”

“Trở về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai tao sẽ nói cho mày.”

Nghe xong lời nói của người đàn ông, Thẩm Điệp di chuyển chậm chạp như một con rối được điều khiển bằng sợi tơ.

Người đàn ông sau lưng hắn nhếch môi, rồi hắn vung chiếc xẻng sắt trong tay.

“Bịch!”

Trong nháy mắt, cậu bé nặng nề ngã xuống đất như một cái cây bị đốn gãy.

“Mày sẽ là tác phẩm hoàn mỹ nhất của tao.”

Vẻ mặt người đàn ông hiện lên chút từ ái, giống như một người bố bình thường đang nhìn con trai yêu của mình.

16

Người đàn ông bước vào gian phòng thí nghiệm tối tăm của hắn ta.

Căn phòng tĩnh mịch, chẳng hề có chút sức sống.

Trên bàn thí nghiệm lạnh băng là con bướm hắn vừa bắt được.

Người đàn ông thưởng thức một phen, không nhịn được cảm thán: “Thực sự là một thi thể xinh đẹp!”

Nói rồi hắn đeo găng tay, bắt đầu lặp lại những thí nghiệm trước kia.

Lần trước hắn đã thành công trộn gen của bướm đêm ma cà rồng vào chuột nên biết đâu lần này cũng có thể…

Người đàn ông hưng phấn lẩm bẩm: “Không lâu nữa đâu, tất cả mọi người sẽ tôn vinh ta, ta sẽ là nhà sinh vật học thành công và vĩ đại nhất thế giới! Ha ha ha…”

Thí nghiệm của hắn ta đã thành công, nhưng hắn không ngờ rằng Thẩm Điệp sau khi hồi sinh lại có sức mạnh đáng kinh ngạc như thế, đến mức dễ dàng thoát khỏi xiềng xích mà hắn đã chuẩn bị.

Giây tiếp theo, khi hắn còn chưa kịp phản ứng, một bàn tay tái nhợt đã tóm lấy cổ hắn…

17

Sau khi nghe xong câu chuyện của Thẩm Điệp, bạn im lặng, không thốt nên lời trong phút chốc.

Người bạn trai trước mặt rõ ràng là một người bình thường, nhưng vì thí nghiệm biến thái của bố mà kết hợp với bướm, từ đó hắn có đặc điểm và tập tính, thậm chí cả ký ức của con bướm đó.

Cuối cùng bạn cũng nghe thấy giọng nói nhỏ bé yếu ớt của mình vang lên.

“Vậy bố anh…”

“Ông ta chưa chết, anh đưa ông ta vào bệnh viện tâm thần.”

Bạn hơi ngạc nhiên khi Thẩm Điệp không giết tên điên đó, nhưng nghĩ lại thì hắn đã nuôi Thẩm Điệp hơn mười năm.

Chắc là do anh không đành lòng.

Đôi cánh bướm khổng lồ phía sau Thẩm Điệp lung linh ánh xanh rực rỡ, ánh mắt của bạn không tự chủ mà bị nó hấp dẫn.

“Đẹp lắm, em thích vô cùng, từ nay về sau anh đừng tự tra tấn bản thân nữa.”

Đôi mắt Thẩm Điệp trở nên sáng rực, giọng điệu vui vẻ.

“Anh dần dần có thể điều khiển đôi cánh của mình, nhưng thỉnh thoảng chúng vẫn…”

“Ừm, em hiểu rồi. Lúc đó em sẽ ở nhà với anh, đừng lo lắng nữa nhé.”

Bạn nhìn mái tóc rối của Thẩm Điệp, không nhịn được đưa tay lên vuốt.

Thẩm Điệp nhắm mắt lại, lông mi dài hơi run.

“Hình như anh có một năng lực thần kỳ, có thể thôi miên người khác.”

Đôi mắt xanh lam của Thẩm Điệp mở to, nói với giọng điệu hối lỗi: “Anh chỉ muốn khiến em nhanh chóng thích anh. Xin lỗi em, sau này anh sẽ không làm vậy nữa.”

Thẩm Điệp nhìn vào mắt bạn, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc.

“Nhưng mà, hình như nó không có tác dụng với Kiều Kiều.”

Bạn nghiêm túc suy nghĩ một lúc, đưa ra câu trả lời hoàn mỹ: “Bởi vì em yêu anh từ tận trái tim.”

Dường như bạn nhìn thấy những giọt nước mắt tràn ra từ đôi mắt của Thẩm Điệp.

Haizz, lẽ ra không nên nói mấy lời xúc động như thế.

Thẩm Điệp ôm bạn vào lòng, bạn cũng ôm chặt lấy hắn.

“Em có ghét anh vì anh là một con quái vật không?”

“Không hề.” Bạn trả lời quả quyết, rồi nhẹ nhàng nói, “Em rất vui khi có một con bướm chỉ thuộc về mình.”

[Hoàn thành.]


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play